Thơ Nguyễn Đỗ Hoài Hương



   




      Thơ  chua :  Nguyễn Đỗ Hoài Hương


     Bell thành phố sương mù 2015

 




    Lời tựa  

   Sau cả ngày làm việc mệt mỏi, đầu óc thì quá căng thẳng phải bận rộn đủ thứ chuyện,  lớp lo việc trong thì lo tới việc ngoài, tất bật vì miếng cơm manh áo, chuyện người chuyện ta, chuyện thế sự. Lúc trà dư tữu hậu, viết hoài những bài thơ buồn mãi càng làm buồn lây đến đọc giả .
   Tôi lại chợt nghĩ, tại sao mình không viết những bài thơ trào phúng cho vui, tìm một chút nụ cười cho mình và cho đọc giả, thay đổi không khí cho đời vui lên đôi chút, cho quên bớt những lo âu, những căng thẳng, những chuyện thị phi. Người ta tìm vui trong men rượu, trong casino, ta tìm vui trong những chuyện vui thực tế xảy ra hằng ngày, cảnh cười ra nước mắt. 
   Hãy tạm gác lại những phiền toái lo âu đó, xin mời đọc giả bước vào trang thơ " chua ", dù nó chưa chua như dấm, như me dốt, nhưng cũng không thua chanh.
   Mong rằng khi ghé trang này, đọc giả sẽ có vài phút  vui thoải mái, để quên đi phút giây mệt mỏi vì những buồn phiền hàng ngày. Nụ cười là 10 thang thuốc bổ, hãy sống vui, sống lành mạnh và luôn hạnh phúc.

Người biết sống một mình
Bell thành phố sương mù 2015








Cô Hàng Cà Phê







Cô hàng cà phê


Nắng Sàigòn anh đi mà chợt mát*
Khát nước rồi ghé quán mới gặp em
Ta cứ ngỡ mình lạc vào cung Quảng
Đèn mờ mờ với tiếng nhạc dịu êm 

Giữa Sàigòn cứ ngỡ là xứ Mỹ
Mầu tóc vàng quần áo hợp thời trang
Chiếc đầm ngắn phô cập đùi trắng nỏn
Đẹp  mê hồn khiến bao kẻ mê man

Đâu mái tóc huyền thơm mùi  hoa bưởi 
Đâu cô hàng cà phê đẹp dịu dàng
Chiếc áo bà ba của thời dĩ vãng
Đã xa rồi còn lại chỉ âm vang

Nắng Sàigòn anh đi mà chợt nóng
Bởi vì em bốc lửa cả thân mình
Áo hở lưng ,trước ngực chừng thiếu vải 
Quả đào tiên lồ lộ lắm kẻ nhìn 

Người ngược xuôi thật đông như mắc cưởi
Muốn qua đường cũng không dám băng qua
Tiếng còi xe chẳng phút giây ngừng nghĩ  
Quán bên đường chém thẳng khách phương xa

Giữa Sàigòn mà sao chừng lạc lõng
Sàigòn xưa nhìn lại chỉ ngỡ ngàng
Những nét đẹp của  một thời vang bóng.
Đã không còn sau bao cảnh ly tan !!!...


Bà Rịa 2004

                                         

*****



Bạc


Tên em là bạc là tiền
Nho sinh cũng chuộng võ biền cũng ưa 
Người tham sống chết hơn thua 
Kẻ ham danh lợi bạc mua tước quyền
Giầu nghèo đều muốn giữ riêng
Thương buôn cùng bạc có duyên lâu đời!

Anh cầu cạnh, chị đón mời
Tay ôm chặt cứng chẳng rời bạc ra
Có tiền mặc sức tiêu pha
Bạc ra như nước bạc qua tay người
Kẻ mơ cùng bạc kết đôi
Người  choàng vương miện lên ngôi nữ  hoàng!

Khi thì bạc ở cung vàng
Lúc thì ở chốn cơ hàn tối tăm
Mấy ai lại chẳng thích cầm
Khi trong túi áo lúc nằm trong rương
Khi xó chợ, lúc đầu đường
Rơi vào tay kẻ bất lương bạc lòng
Sáng ra bạc ghé chợ Đông
Chiều nay người trách qua sông bạc tình!!!...

Marina Delrey CA 98          


                                                         
*****







            Ghen
        (Nhân đọc bài về vũ nữ Cẩm Nhung
           và Vương Thị Phượng)


          Ghen chi ghen lạ ghen lùng 
          Một ca ác xít Cẩm Nhung tiêu tùng
          Giai nhân sánh với anh hùng
          Vì đâu mà phải nửa khùng nửa điên
           Hoạn Thư tâm vốn chẳng hiền
           Ra tay tàn độc chẳng kiên nể chồng
           Chọc bà... bà sẽ chơi ngông
           Máu ghen  bản tính chung dòng Hoạn Thư
           Hết đòi bà Bảy, bà Tư
           Vung tay một nhát nát nhừ như tương
           Phượng rơi tan tác bên đường
                Hồng nhan bạc phận đoạn  trường Phượng ơi !!!...
            
                                        Nairobi (Kenya) 8-27-2012
        
*****







Làm dâu xứ Mỹ

Năm xưa áo lụa quần là
Kẻ hầu người hạ ngọc ngà đỏ tay
Thong dong tiền bạc đủ đầy
Chẳng lo túng thiếu ngày ngày thảnh thơi
Ngờ đâu sao cuộc đổi đời
Lên voi xuống chó xứ người khổ thân
Già đầu còn học đánh vần
Tiếng quên tiếng nhớ ngu đần thế ni
Thôi thì cam phận cu li
Bồi bàn, hốt rác có gì nhọc đâu
Đổi đời qua Mỹ làm dâu
Kiêm nghề chủ ,tớ, con hầu cũng ta
Hết ham ở xứ cờ Hoa
Thức khuya dậy sớm thân già xác xơ
Đầu bù tóc rối mệt phờ
Mới vừa chớp mắt tới giờ cày thêm
Chân tay xương cốt như rêm
Muốn tiêu xí quách tòm tem nỗi gì!!!...

Ôn Lan thành 1992
    
*****

                        



Tu

Cuối năm say khước lu bù
Hứa sang năm mới anh "tu thật tình
"Tu thân"thì phải giữ gìn
"Tu chai" ngủ chợ ngủ đình tương lai
Bạn bè cụng chén lai rai
"Tu lon " xả láng thì say bò càng
Tưởng mình con của Ngọc Hoàng
Ai dè tỉnh rượu dưới sàn chèo queo
Thần men quyến rũ nên theo
Cũng vì cái nghiệp cứ đeo đuổi hoài
Năm nay anh hứa anh cai
"Tu thân" anh giữ "tu chai "anh chừa
Bằng không cứ nhậu say sưa
Khổ con, khổ vợ dây dưa lâu ngày
Hao mòn tâm trí lâu nay
Như ông "tiên rượutrên mây lưng chừng
Hai bên kéo níu chẳng ngưng
Nửa bảo uống, nửa bảo đừng có "tu"
Nóc vào nó chạy trơn lu
Mửa ra khó ngửi chuột chù còn thua
"Tu chai" thì rất dễ mua
"Tu thân" thì phải đến chùa thường xuyên
"Tu lon" say giống thằng điên
"Tu nhà" ta giữ tâm hiền thảnh thơi

Ôn Lan thành - 93

*****




                       

Thách Cưới



Gặp em lòng những ước ao
Cậy nhờ mai mối trầu cau hỏi nàng
Mẹ em đòi lắm bạc vàng
Bông tai, cặp nhẫn hột soàn phải to
Bốn cặp trâu với tám bò
Chín khay lễ vật sôi vò mười mâm
Nếu mà tính chuyện trăm năm
Mười con lợn béo  một trăm cau trầu
Bốn cặp phù rễ, phù dâu
Xe hoa lộng lẩy đi đầu ông mai
Chú rể khăn đóng áo dài
Cô dâu trăm dắt lượt cài xứng đôi
Nghe qua mình toát mồ hôi
Vốn nhà hàn sĩ nghèo tơi tả nghèo
Cây cao chẳng biết đòi leo
U đầu, gẩy cổ  hết trèo từ đây!


Ôn Lan thành 1993



*****
                    









Đàn khảy tai trâu




Thi hoài trượt đã mấy phen
Học tài thi phận ghét ghen tại trời
Cũng vì chẳng chịu nghe lời
Cãi cha, cãi mẹ nên đời long đong
Tối ngày lêu lõng trên đồng
Bắn bi, bắn ná long bong ngoài đường
Dối me cắp sách đến trường
Tụ bè, tụ đảng phá vườn người ta
Bị đòn gần nứt đít ra
Chứng nào tật nấy chết cha hỗng chừa
Luôn mồm hứa hẹn đẩy đưa
Nhiều anh, nhiều chị đổ thừa lung tung
Học nhiều rối trí phát khùng
Chẳng thà bắt dế đào trùng xướng hơn
Dại khờ nào biết công ơn
Lỗi mình mà cứ trách hờn mẹ cha.
Rằng hư lỗi  cũng tại bà
Nương  chiều quá trớn con mà hư thân
Dốt mai  thêm tánh cù lần
Lớn lên có nước làm bần cố nông!
                       
  Ôn Lan thành 2002










Trí ngủ



Cũng vì "trí ngủ" mà ra
Cũng vì trí ngủ nước nhà tan hoang
Quỷ vương đội lớp làm càng
Mang danh "trí ngủ" nghêng ngang phá chùa
Chồng làm bậy, vợ lại hùa
Giết người bằng lưỡi đạp bừa nghĩa nhân
Đang tay đàn áp Long Vân
Bởi xưa đàn áp với dân quen rồi
Bọn người khinh thị Phật, Trời
Cũng vì "trí ngủ" dùng lời lộng ngôn
Nhìn qua giống bọn du côn
Diễn tuồng múa rối thiền môn tan tành!!!..                             


Ôn Lan thành 94



*****



Thùng rỗng kêu to

Thùng...thình thùng rỗng kêu to
Làng trên xóm dưới thầy trò huênh hoang 
Mới  vừa được chức vua ban
Chưa chi mà đã khoe khoan hợm mình
Thùng đầy an phận làm thinh
Để cho thùng rỗng mặc tình rêu rao
Rằng ta chức lớn phẩm cao
Tiền hô hậu ủng đón chào rình rang
Thùng... thình thùng rỗng kêu vang
Từ Nam thấu ải Nam Quan vọng về
Dội qua Đông Hải còn nghe
Tưởng đâu sấm dậy hỗng dè trống rung...


Ôn Lan thành 94

*****







Lừa thầy phản bạn



Thề xin kết nghĩa tri âm
Miệng thời nói vậy mà tâm gian tà
Tin người Tôn Tẩn thật thà
Bái thầy học đạo vào ra cùng trường!
Chia tay xuống núi hai đường
Dặn dò thầy bảo:- Hãy thương nhau cùng
Làm người có thuỷ có chung
Lời thề khéo giữ mựa đừng có quên!
Bàng Quyên vốn tánh nhỏ nhen
Ỷ tài, ganh tị ghét  ghen  bạn hiền
Biết ra Tôn Tẩn giả điên
Cũng vì bị gã Bàng Quyên hại thầm!
Chặt chân, lao lý giam cầm
Giả nhân, giả nghĩa viếng thăm chuyên cần
Binh thơ muốn chép để dâng
Thì anh mới đặng toàn thân mà về!
Bàng Quyên chết cách thảm thê
Phân thây, linh ứng lời thề năm xưa
Lưới trời lồng lộng chẳng thưa
Binh gia sáu nước hồn đưa diêm đài!!!...


*****








Soi gương

Soi gương ta bỗng giật mình
Cái người đối diện sao nhìn hỗng ra
Phấn tô dấu bớt làn da
Đã nhăn vì bởi tuổi già khó ưa!
Tuổi Xuân vội vã chào thua
Tuổi già sộc đến có chừa ai đâu
Cái đầu quên trước quên sau
Cái thân nằm vạ bắt rầu rĩ thêm!
Cái bụng làm giặc hằng đêm
Tay chân nhức mỏi như rêm tối ngày
Thế mà còn phải đi cày
Thức khuya dậy sớm thân này sắp tiêu...

*****






Chó cắn trộm gà

Thú tánh vốn quen ưa cắn trộm
Hại người ném đá lại dấu tay
Ngập máu phun người ai dơ miệng?
Uổng công cha mẹ, uổng công thầy

Gớm thay mấy bọn tiểu nhân
Ỷ cầm ngòi bút bán dân... hại đời
Tưởng mình cao lớn hơn trời
Nhìn trong thiên hạ mấy người hơn ta
Cái thói chó cắn trộm gà
Lừa thầy, phản bạn gần xa tiếng đồn
Chơi theo cái lối du côn
Văng lời thô tục thúi hơn nhà cầu
Hổ thay mang tiếng mày râu
Bụng như con tép hiểm sâu hại người
Chửi ta... ta chẳng nhận lời
Trả cho ai đó ai cười mặc ai... 

*****






Một người đi Mỹ ba họ được nhờ

Nghe tin anh ở Mỹ về
"Hai cây" xin giúp học nghề đặng chăng?
Trộm nghe thiên hạ đồn rằng
Sống bên xứ Mỹ cũng bằng lên tiên
Việt kiều lắm bạc nhiều tiền
Đô la xanh túi xóm giềng thơm lây
Hỗng làm cũng có mà nhai
"Mỹ nuôi" khỏi phải kéo cày cực thân
Nhà cao cửa rộng, mấy tầng
Xe hơi mấy chiếc chẳng mần cứ chơi
Nhà ai đi Mỹ một người
Được nhờ ba họ sướng thời khỏi lo!

*****


Âm thịnh dương suy

Đổi đời âm thịnh dương suy
Kiêm nghề nội trợ nam nhi chuyện thường
Đội đầu nên được vợ thương
Nghề tôi kinh nghiệm sở trường xưa nay
"Làm trai bến nước mười hai"
Chìu mà không khéo có ngày cho de
Lên chân bà cứ làm le
Cứ đòi ly dị hăm he tối ngày
Nhiều khi bà bắt "trả bài"
Trả mà không đúng bà chài bỏ bu
"Hết câu xuất giá tòng phu"
Nói năng không khéo bà xù chết cha
Chắc là tại cái số ta
Có sao chiếu mạnh "thờ bà" từ lâu!

******




Chuyện ngược đời


Thời nay có chuyện động trời

Con từ cha mẹ ngược đời lắm thay
Trước toà được phép từ đây
Thâm ân phụ mẫu hôm nay dứt rồi
Làm con dạ bạc hơn vôi
Dưỡng sanh công khó đã trôi qua cầu
Luân thường đạo lý để đâu
Cù lao dưỡng dục ân sâu chẳng màng
Họ tên thay đổi rõ ràng
Cội nguồn quên hết thua hàng súc sinh!


*******






Ca sĩ hát phải trả tiền

Mạnh ai cứ hát thả ga
Cạnh tranh mở nhạc "kara" trả tiền
Nửa khuya quán chứa bợm ghiền
Giọng rè nhừa nhựa làm phiền lỗ tai!

Dăm bàn thực khách lai rai
Ăn chơi, ký chịu nợ dài quanh năm
Bàn thờ chủ nợ hỏi thăm
Cái giường đi tuốt đất nằm chèo queo !

" Kara" báo hại đói meo
Trống sau, hụt trước cảnh nghèo kinh niên
Thần hồn chừng ngủ không yên
Xập xình tiếng nhạc trống chiêng dập dồn!

" Kara " quán Gió đầu thôn
Sật sừ một đám " cô hồn " tranh đua
Say sưa gây sự ăn thua
Nghiện ca, nghiện rượu cợt đùa lố lăng!

Vợ con thiếu mặc, thiếu ăn
Làm thuê kiếm sống nhọc nhằn biết bao
Vui say, no đói tính sau
Gạo chưa đong kịp tiền vào " kara "!!!...

*****



Cử ăn


Nhớ xưa mình hạc xương mai

Đớp quà thả cửa tối ngày chẳng ngưng
Sáng, trưa mấy cử vô chừng
Lên cân vài ký thêm mừng chẳng lo
Bún riêu, phở tái chưa no
Cháo lòng, hủ tiếu, bún bò dằn thêm
Thịt luột chấm với mắm nêm
Bún ốc lưng chửng còn thèm bánh canh
Sương sa hột lựu đỏ xanh
Ngó qua hấp dẫn chẳng đành lòng đi
Thôi thì làm đại một ly
Tham ăn quá trớn sợ kỳ lại thôi
Chợ trên, chợ dưới một hồi
Chừng như bao tử có mòi đòi ăn
Lo cơm sợ trễ chồng nhăn
Ra về mà cứ băn khoăn trong lòng
Ở nhà có kẻ làm công
Nấu cơm, giặt giũ từ trong ra ngoài
Nào ngờ thời cuộc đổi thay
Làm dâu xứ Mỹ kéo cầy cực thân
Nhịn ăn mà cứ lên cân
Vòng eo số tám lần lần gấp đôi
Chỉ ăn rau, quả mà thôi
Cớ sao thân thể lần hồi leo thang
Chiều cao gần với bề ngang
Cái bụng như kẻ có mang lâu ngày
Bác sĩ bắt phải on died
Thịt thà, bơ sữa phải cai cho đều
Thể dục tập sáng tập chiều
Nếu không lo sớm sẽ tiêu tùng đời !!!...

Ôn Lan thành 92







Qua cầu


Qua cầu... cầu bỗng rung rinh

Bởi anh Trung Quốc đưa tình lã lơi
Còng lưng trả nợ vốn, lời
Đỉnh cao trí tuệ hết thời đi đoang
Qua cầu... cầu vững như non
Xe thồ... xe đạp bon bon đường trường
Đảng chê sự ấy là thường
Chửi cha Đế  Quốc vốn phường mỵ dân
Đâu bằng Trung Quốc tối tân
Đàn anh vĩ đại tình thân tràn bờ
Bê toong cầu Mỹ cứng đơ
Vớn không tình cảm lạnh khô như đồng
Em ơi mai mốt lấy chồng
Hai anh Hoa, Mỹ phải lòng ai đây?

Ôn Lan thành 91





Bà mẹ Việt Nam


Mẹ già đi chợ Cầu Kho

Bỏ quên ống quấy vì lo lỗ lời
Ngáp dài trong dạ rối bời
Ghiền trầu buồn bã đứng ngồi chẳng an
Gặp anh bộ đội đi ngang
Bâng quơ mẹ bảo:- Gánh hàng còn đâu
Mẹ già đi chợ thiếu trầu 
Nhìn vôi rồi lại nhìn cau mà buồn
Mẹ già buôn bán... bán buôn
Nhớ xưa mẹ có mảnh vườn nuôi thân
Từ ngày bô đội lên chân
Miền Nam của cải dần dần ra đi
Mảnh vườn mẹ mất từ khi...
Do anh bộ đội tự ghi hiến vào
Mẹ già nhớ lại vườn cau
Bị người chiếm đoạt làm đau lòng già
Cháu con mẹ ở phương xa
Đứa thì tù ngục đứa ra xứ người
Mẹ già  một gánh quằn vai
Bỏ quên ống quấy trầu nhai đở lòng !

Xứ biển Florida 30-4-94





Đổi chó


Phận tôi kiếp chó giữ nhà

Cơm thừa, canh cặn cũng là điều may
Đâu ngờ hoạ gió tai bay
Có anh bán chiếu qua đây ướm lời
Chiếu này xin đổi một đôi
Ông Tư đôi chiếu đổi tôi chú cầy
Ông Tư nghe nói bùi tai
Ham đôi chiếu mới đổi mày Cò ơi
Đổi rồi nuôi lại mấy hồi
Trông cho mau lớn ta thời đổi mi
Hết con Mực tới con Ky
Đợi anh bán chiếu tới kỳ ghé qua
Lần này một cặp chiếu hoa
Tặng thêm xoang chảo tính ra quá lời 
Dù hẻo lánh, dù xa xôi
Nơi nào có chó thì thời có anh
Thôn trên xóm dưới lạnh tanh
Đâu rồi lũ chó nằm khoanh trước thềm
Hết còn tiếng chó tru đêm
Đầu trên, xóm dưới lặng êm như tờ
Xoang, nồi đổi lấy chó Cò
Bán cho  quán  nhậu cầy tơ ven đường !

Xứ biển Florida 94






Chia đôi

(Tặng Diệu Xuân. Diệu Tâm chùa Long Vân)

Nồi canh em xẻ làm đôi

Nửa chia Diệu Đức nửa thời sư cô
Khéo tay vừa đủ một tô
Bạc hà, thơm, dá, cà, ngò rắc lên
Nhìn thôi cũng đủ phát thèm
Ăn xong chưa đủ còn đem về nhà
Nửa đường mới sực nhớ ra
Bỏ quên rau lại tức mà cành hong
Quay tre trở lại một vòng
Chạy u lại lấy về trồng ngày mai
Lên chùa dùng bữa cơm chay
Mừng anh, mừng chị công dầy... dầy công !

Chùa Long Vân Florida 1990










Ghen

Đừng hòng hai đứa xài chung

Máu ghen sùng sục ghen khùng ghen điên
Một lần thiến quách cho kiên
Hết đi ăn vụng làm phiền vợ con

Dao phay đứt gọn thật ngon
Thiến đi của nợ hết còn lăng nhăng
Bởi ghen cổi lớp hoá chằng
Ghen bay tóc trán sánh bằng Hoạn Thư
Của đâu mà lại của dư
Chửi mèo mắng chó chẳng từ một ai
Lên cơn chén bể, dĩa bay
Ghen mờ con mắt dao phay chém càng
Ông còn đi tắt về ngang
Một can ác xit  thì tàn đời ngay
Đừng hòng bà một, bà hai
Ăn quen thì cũng có ngày đòn đau
Có gan thì cứ chọc vào
Chọc bà, bà xé chớ nào nói ngoa
Bệnh ghen vốn bệnh đàn bà
Ghen mù trời đất  tới già còn ghen !

*****




Thời oanh liệt nay còn đâu


Ngày nào vợ một vợ hai

Đi ngang về tắt chẳng ai dám rầy
Về nhà rượu đế lai rai
Gỏi gà, gỏi sứa, khô nai, khô thiều
Được cưng bà lớn cứ chìu
Cưới cho bà bé ấp yêu đêm ngày
Sáng, chiều cứ nhậu, cứ say 
Giận thì thưởng cẳng hạ tay cho chừa
Cần tiền vợ chẳng chịu đưa
Mặc con no đói dựt bừa ta đi
Nói nhay ta đổ tánh lỳ
Ở luôn bà bé được dì nó thương
Nào ngờ gặp phải tai ương
Ba mươi di tản tìm phương bôn đào
Một bầy thê tử lên tàu
Ra đi vội vã quên chào bà hai
Kiếm cơm hai job kéo cày
Kiêm nghề rửa bát vợ đày nấu ăn
Mệt đừ cũng chẳng dám nhăn
Sụi lơ râu quặp cắn răng nhịn bà
Thờ bà hơn cả mẹ cha
Chọc bà nổi nóng mồ ma đi đời
Bà hành tơi tả... tả tơi
Ôi thời oanh liệt hết rồi còn đâu...

*****


Nàng Xuân viếng ngục

(Tặng cho người thân trong trại tù An Điềm
_Quảng Nam (Đà Nẳng) 


Lượm từng hột nếp rớt rơi

Ngồi nghe kiểm thảo ta thời cắn ra
Để dành hơn mấy tháng qua
Được hơn một đấu để mà nấu xôi
Nàng Xuân vừa ghé tới rồi
Mời Xuân thưởng thức mời người tù chung
Chia anh, chia bạn ăn mừng...
Với tôi quà nhỏ ta cùng xớt chia
Nhìn xem én liệng ngoài kia
Mai vàng lấm tấm vài tia nắng hồng
Chuyền tay tách nước ấm lòng
Nàng Xuân viếng ngục thăm chồng dùm ai! 


*****




Xin mẹ món quà
(Tặng cho người thân trong trại tù An Điềm
Quảng Nam (Đà  Nẳng)

Thư này con gửi mẹ yêu

Nơi này xa lắc nhớ nhiều mẹ ơi
Ngoài kia Xuân sắp đến rồi
Chạnh thương phận mẹ không người đỡ nâng
Đời con lao lý phong trần
Cơm lường đếm hột nên thân héo gầy
Đảng thương bóp thắt dạ dầy
Bạn tù đói rã ngày ngày rên than
Ăng ten bán rẽ bạn vàng
Thế cùng mới biết vốn hàng tiểu nhân
Nói xa rồi lại nghĩ gần
Dây thun làm dép con cần một trăm
Khi nào mẹ có lên thăm
Con xin với mẹ đầu năm món quà
Nào ngờ con bị Đảng ta

Lấy cung gạn hỏi mưu mà việc chi?
Dây thun xin để làm gì
Mà nhiều đến thế anh thì phải khai
Thưa rằng: Thân phận tù đày
Biết rằng sẽ ở thật dài nơi đây
Mẹ tôi già lắm miệt mài
Đường xa lặn lội đường dài vì tôi
Xin nhiều chỉ một lần thôi
Chớ nào có ý bác thời hiểu cho
Xuân sang mệt lã nằm co
Thiếp trong cơn đói năm mơ Xuân về !

*****








Cà Phê "Lú"

Quán này em bán cà phê

Uống vào "" lẫn  khi về  vấn vương
Mê hồn nào kém Kiều nương
Nàng nào trông cũng thấy thương quá chừng
Uống đi anh giọt cuối cùng
Dù cho nó đắng cũng đừng đổ đi
Quán này trồng lắm cây si
Các em đang độ xuân thì hây hây






Váy ngắn khoe cập chân dài 
Cà phê tưởng rượu nên say li bì
Em ơi làm khổ anh chi
Ngày nào không ghé anh thì chẳng yên
Phần trên lồ lộ đào tiên
Dưới trên thiếu vải tự nhiên ấy mà
Bướm ong vốn thích tìm hoa
Vào cà phê "" xót xa phận nàng
Thân hình lồ lộ chào hàng
Đợi giờ đóng cửa theo chàng đêm nay
Cà phê "" cứ uống hoài  
Khách vô tấp nập đêm dài... dài thêm ...

Atlanta Thu 2015
   



*****

 




Việt Nam Đất Nước Mến Yêu


Quê tôi từ miệt Hà Giang

Lào Kay, Phong Thổ, Tuyên Quang, sông Đà
Hoàng Liên Sơn ngóng Sơn La
Điện Biên, sông Mã , Nhị Hà êm trôi
Sông Lô, sông Chảy chia đôi
Sông Gầm, đèo Gió chuyển lời Bắc Giang
Lạng Sơn qua ải Nam Quan
Kỳ Cùng, Khánh Phủ, Đồng Vang, sông Cầu 





Lào Kay




Sơn Tây, Yên Bái, Lai Châu

Ba Vì, Sông Đuống bể dâu ngậm ngùi
Đằng Giang xác giặc dập vùi
Thoát Hoan một thuở nếm mùi bại vong
Hưng Yên, Hải Lý, Hà Đông
Thăng Long, sông Hoá, Hải Phòng, Đồ Sơn
Hải Dương, Cẩm Phả còn hờn
Hạ Long, Mũi Ngọc cô đơn đứng nhìn
Hòn Gai trông xuống Thái Bình
Bùi Chu, Phát Diệm thâm tình tương thân





Hạ Long

Sầm Sơn, Thanh Hoá đứng gần

Hoa Lư, Hương Tích bao lần nắng mưa
Sông Chu đi sớm về trưa
Lam Sơn ghi dấu người xưa lâu rồi
Vẳng nghe tiếng trống Hạ Hồi 
Lam Kinh, Bái Thượng gọi mời Nghệ An
Thôn Ái Tử, chùa Tịnh Quang
Sông Gianh, Hà Tỉnh đèo Ngang, Ba Đồn





đèo Ngang



Bố Trạch, Lệ Thuỷ, sông Ròn

Động Chuông, động Trống, Hoành Sơn, Ba Lòng
Luỹ Nhật Lệ nhớ Triệu Phong
Vĩnh Linh, Trường Dục buồn trông Hương Điền
Hải Lăng ghé động Cồn Tiên
Qua vùng Mỹ Thuỵ xe duyên Châu Trần
Nhớ xưa một gái Huyền Trân
Hai châu Ô Rí  Chế Mân cưới nàng
Hương Trà, Diên Phước, Hoà Vang
Chia tay Mỹ Chánh,  sông Hàn tình vương
Thương sao Bến Hải,  Hiền Lương
Khe Sanh nhuộm đỏ tang thương Cửa Tùng
Đông Hà, Cửa Việt đau chung
Gio Linh, Quảng Trị anh hùng vinh danh
Máu loang Thạch Hản còn tanh
Khóc cho Lao Bảo lửa binh điêu tàn
Cổ thành thương Phá Tam Giang
Phong Điền, Cam Lộ, Thuận An, Tư Hiền





Phá Tam Giang



Quảng Nam ranh giới Thừa Thiên

Chúc Mao, Bạch Mã, Bình Điền, Bồ Giang
Mưa từ Hương Thuỷ mưa sang
Sông Hương lặng lẽ đò ngang xuôi dòng
An Cựu nắng đục mưa trong
Buồn vương Vỹ Dạ nát lòng Đông Ba
Trường Tiền, Đồng Khánh em qua
Hồi chuông Thiên Mụ Huế xa Ngự Bình






Thiên Mụ


Sang thăm Long Thọ, Thần Kinh
Vân Lâu vẫn nhớ người tình Hoà Vang
Nam Giao nắng đổ chứa chan
Hiếu Nhơn, Đại Lộc, Điện Bàn, Duy Xuyên
Ngũ Hành Sơn lắm động thiên
Mỹ Khê biển mặn đây miền Tiên Sa
Quế Sơn, cửa Đại, Sơn Trà
Trường Giang, Cẩm Lệ , Vu Gia sông dài
Hải Vân mờ ảo chân mây
Nhìn về Đà Nẳng thương ai thương hoài
Ashau, Mang Cá chia tay
Sông Tranh, Hậu Đức lạc loài sông Khang
Tiên Phước có dứa Chiên Đàn
Tam Kỳ, Lý Tín, núi Nàng, Trà Đôi
Nhìn về xứ Quảng xa xôi
Trà Khúc, Sơn Tịnh, Đầu Voi, Diên Trường
Sơn Hà, Thạch Bích, Tà Dương
Liên Trì, Đức Phổ chợt thương Trà Bồng
Ba Tơ, Sơn Vệ, Minh Long
Sông Trà, Thiên Ấn, Sơn Long miệt mài



Sông Trà


Bình Sơn, Mộ Đức- Chu Lai
Sa Huỳnh, Bình Định nối dài Quy Nhơn
Kontum, Phù Cát, Bồng Sơn
Dakto, Phú Thiện, Sông Côn quê nghèo
Đức Cơ, Phú Bổn, Cheo Reo
Pleiku gió hú qua đèo An Khê
Hoài An, Phù Mỹ, Pleime
Măng Giang, An Lão nằm nghe mưa rầu
Cù Nông đèo nhớ về mau
Hoài Nhơn, Đại Lãnh mây sầu Tam Quan
Bình Định, Vĩnh Thạnh, Lai Giang 
Lệ Thanh, đèo Cả, trông sang Tuy Hoà
Phú Thiện, Thuần Mẫn, sông Ba
Đồng Xuân, Phú Đức, Sơn Hoà, Phú Yên



Phú Yên

Đắc Lắc, Lạc Thiện, Cao Nguyên
Vạn Ninh, Dục Mỹ, đây miền Nha Trang
Hà Ra, xóm Bóng, Trường An
Vọng Phu hoá đá hỡi nàng đợi ai ?
Vũng Rô, Đại Lãnh ngày ngày
Ngóng về Hòn Khói chiều nay chợt buồn
Cam Ranh, Hòn Yến, Vĩnh Xương




Nha Trang

Hà Liên cửa biển Khánh Dương, Hòn Chồng
Tháp Bà, xóm Bóng chờ mong
Xóm Cồn, Cầu Đá chảy vòng Trường Sa
Qua Hòn Tre, mũi Kê Gà
Ba Ngòi, Hòn Lớn, Ninh Hoà dấu yêu
Ba Hồ sao bỗng cô liêu
Rù  Rì, Sông Cái thuỷ triều nước lên
Về Buôn Mê Thuộc khó quên
Đa Dung, Đức Lập nhớ tên Lâm Đồng
Nghi Xuân, Gia Nghĩa, Dak Nông
Đức Xuyên, Khiêm Đức theo dòng Đa Dung
Hoà Đa, Vĩnh Hảo theo cùng
Liên Khương, Trọng Đức núi rừng Lâm Viên
Đèo Ngoạn Mục chốn lâm tuyền
Lạc Tâm, Tùng Nghĩa thiên nhiên suối Vàng
Ái Ân rừng đón Thu sang
Xuân Hương ngơ ngác bẻ bàng Cam Ly




Thác Prenn

Thác Prenn sao hẹn hò chi
Bồng Lai trồng mãi cây si giữa trời
Đà Lạt thương nhớ khôn nguôi 
Bên hồ Than Thở khóc người gái xinh
Lạc Dương, Vạn Kiếp, sông Dinh
Ngóng qua sông Luỹ, Di Linh, La Ngà
Phước Sơn rừng núi bao la
Phước Bình, Bù Lạt mặn mà Dĩ An
Đôn Luân, Bố Đức, Phan Rang
Du Long, Phan Thiết chèo sang Ba Ngòi



Phan Thiết

Hàm Tân, Mũi Né lẻ loi
Có đầm Sơn Hải chiều rơi tháp Chàm
Cà Ná biển ở phía Nam
Phan Rí, Hiệp Mỹ hỏi han Chơn Thành
Phước Long, sông Bé phân ranh
Lộc Ninh, An Lộc, Phước Thành, Bình Long
Đồng Xoài, Bến  Cát một lòng
Lái Thiêu, Dầu Tiếng, Lâm Đồng, Đồng Nai
Trà thơm Bảo Lộc tặng ai
Ghé thăm Định Quán chia hai gói trà
Xuân Lộc, Mường Mán rừng già
Tân Thanh dòng suối nắng tà đầu non
Tây Ninh một thuở vàng son
Cao đài Thánh Thất vẫn còn uy nghi
Suối Mây, suối Kỵ buồn chi
Bà Đen, bến Sỏi phân ly lâu rồi
Tháng ngày núi Cấm ngược xuôi
Sông Cái, sông Luỹ chẳng rời Sa Pa
Vàm Cỏ Đông nhớ quê nhà
Hải Long, Thiện Giáo ghé qua Ba Hòn
Long Khánh, Gia Định, Sàigòn



Hàng Xanh , Chợ Lớn, Hóc Môn, Nhà Bè
Thủ Đức tấp nập ngựa xe
Qua cầu Ông Lãnh, Thị Nghè gặp nhau
Thủ Thiêm, Phú Thọ về mau
Gò Vấp, Bà Điểm trầu cau kết tình
Gia Định, Phú Nhuân, Tân Bình
Phú Lâm, Bến Nghé, Tánh Linh, Phước Thành
Tân Uyên, Phước Cảnh chung cành
Hàm Tân, Hoài Đức duyên lành Bình Tuy
Về Lái Thiêu nhớ Củ Chi
Bình Dương giã biệt người đi Biên Hoà
Hố Nai, Nhơn Trạch còn xa
Trảng Bom, Lòng Tảo mặn mà Dĩ An
Long Thành, Phú Mỹ chợ tan
Phước Hoà, Ông Trịnh đò sang Cần Giờ
Quảng Xuyên bến cũ vẫn chờ
Long Sơn, Côn Đảo bơ vơ Hòn Bà


Vũng Tàu

Long Điền, Bà Rịa quê ta
Bà Trao, Núi Nứa ghé qua Vũng Tàu
Thuỳ Dương, Bãi Dứa, Bãi Dâu
Lãng Du, Vọng Nguyệt, Hòn Trâu, Điện Bà
Cù lao Phú Lợi, Hoàng Sa
Bến Đình, Bến Đá, Thích Ca Phật Đài
Vũng Mây, Cửa Lấp, Sông Rai
Kỳ Vân ghé lại Bồng Lai, Ngọc Tuyền
Long Kiên, Long Hải, Long Điền
Đất Đỏ, An Ngãi, Chân Tiên, Lồ Ồ
Cỏ Chi nước chảy quanh co
Bình Châu, Xuyên Mộc, Dinh Cô, Long Toàn
Núi Thị Vải, núi Bao Quan
Hồ Tràm, Bình Giả đây làng Bình Ba
Về thăm xóm đạo Tha La
Tây Ninh, Hậu Nghĩa, Đức Hoà thở than
Vĩnh Hưng, Mộc Hoá, Trảng Bàng
Cần Giuộc, Cần Đước, An Giang, Định Tường
Thạnh Hưng, Đông Tiến lên đường
Bến Tre, Cao Lãnh xin nhường Vĩnh Long
Tuyên Sơn, Sở Hạ, Kiến Phong
Cao Lãnh, Hồng Ngự, An Long, Tháp Mười
Tịnh Biên, Châu Đốc, Núi Voi
Núi Sam, Núi Cấm gọi mời Ba Thê
Tri Tôn, Giang Thạnh, Cầu Kè
Tân Châu, Hòn Hảo, Cái Bè, Tân An
Cái Răng, Cái Khế, Tiền Giang
Vũng Liêm, Mỹ Thới, Long An, Thủ Thừa
Long Hồ, Bến Lức chợ trưa
Ba Tri, Cai Lậy xứ dừa Mỹ Tho
Đưa ra Cồn Phụng hẹn hò
Rạch Gầm, Chợ Gạo ngồi lo lỗ lời
Bến Tranh, Thạch Phú xin mời
Cù lao Tân Qưới sông ngòi Long Xuyên


Hà Tiên

Cái Sắn, Thốt Nốt, Hà Tiên
Có lăng Mặc Cửu, Tịnh Biên, Hoà Đồng
Thoại Sơn, Rạch Giá, Dương Đông
Hiếu Lễ, Tân Hiệp, Hòn Chông, Giồng Riềng
Hòn Tre, Phú Quốc, An Biên
Thất Sơn, Ba Thắc, Sông Tiền, Trà Ôn
Trúc Giang, Sa Đéc, Cái Vồn
Mỏ Cày, Chợ Lách, Ô Môn, Tam Bình
Đồng Tháp Mười nhớ Trà Vinh
Một bầy muỗi đói rừng U Minh gào
Hàm Luông, Xẻo Chít, Gành Hào
Giồng Trôm, Phụng Hiệp xin chào Cần Thơ


Cần Thơ xưa

Gò Quao, Chương Thiện dặn dò
Sóc Trăng, Cái Lớn, Cổ Cò, Vị Thanh
Cổ Chiên, Kiên Thiện dỗ dành
Cù lao Con Cóc, Châu Thành, Mỹ Xuyên
Giá Rai, Vĩnh Lợi, Trà Niên
Cái Ngang, Bảy Hạp, An Xuyên chẳng rời
Thái Bình,Cái Nước, Đầm Dơi
Năm Căn muỗi đốt chết người không hay
Bạc Liêu, Ông Đốc là đây
Cà Mau, Hòn Chuối, Hòn Khoai cuối đường
Việt Nam đất nước mến thương
Ba miền kết lại một nguồn Âu Cơ !

     Ôn Lan thành 1992 





Đảng mê Việt Kiều

Việt Minh rồi tới Việt Gian
Bụng làm dạ chịu rên than nỗi gì
Rằn gang được đảng yêu vì
Trở thành Việt Cộng anh thì sướng thân
Việt Kiều vì bọn vô thần
Nhà tan, cửa nát dần dần vượt biên
Cày hai ba job kiếm kiền
Gửi về tới tấp liền liền chẳng ngưng
Tiền vô như nước Đảng mừng
Còn nguyên xác vượn trong rừng mới ra
Lê Nin quý trọng hơn cha
Xác Hồ "lộng kiến" nhà ma Đảng thờ
Bác ơi! Sao chẳng chịu chờ
Đảng nhớ ơn bác thành" Hồ " đặt tên
Đói nghèo Đảng cứ ngồi trên
Vào.. vơ... vét khẳm, lỡ quên bạn bè
Việt Kiều về nước hay khoe
Tiền đô xanh túi Đảng mê Việt Kiều

*****




Hà Nội Jane

Jane Fonda Hà Nội
Ngồi trên chiếc xe tăng
Cô nào có chút băn khoăn
Của người chiến sĩ dưới lằn đạn tên
Mọi người sẽ chẳng ai quên
Việc làm rồ dại gây nên lỗi lầm!

 Năm mươi tám ngàn linh hồn chiến sĩ
Hồn vất vưởng trên bức tường đá đen
Anh nằm xuống vì quê hương tổ quốc
Nơi quê người chẳng ai biết tuổi tên !

Hà Nội Jane với cái tên thật mới
Có ngập ngừng khi đâm  lén sau lưng
Hà Nội Jane tên truyền trên thế giới
Một lần đi tên tuổi đã vang lừng !

Jane ân hận bởi một lần lầm lỗi
Fane đớn đau bởi môt phút bốc đồng
Chút vinh quang bỗng trở thành đen tối
Ám ảnh suốt đời bởi lỡ chơi ngông !

Bell thành phố sương mù 2016




 Sanh tật 

Qua đây cày khổ như trâu
Tậu nhà, sắm xế bù đầu trả bill
Than rằng Mỹ bốc lột nhiều
Thuế nhà, thuế đất thuế tiêu, thuế hành  
  Tháng  hai  chắt  móp để dành
Tháng ba vét sạch vì sanh tật rồi 
Ban đầu chỉ muốn thử thôi
Ai dè ghiền  thiệt  nên thời khổ thân
  Nói xa rồi lại nói gần
Tại tôi đánh bạc ngu đần tham lam
Mần ăn lương thiện không làm
  Ham làm giàu tắt  lại ham bạc bài 
Tôi đi theo "diện con lai"
Lại quen mai mối kiếm vài mối ngon
Mồi chài mua nó làm con
Để rồi qua Mỹ mẹ con dứt tình  

Bell thành phố sương mù 2016




Nhỏ không học lớn làm Đại Uý

   Bỗng thành Đại Uý ngon ơ
 Nhỏ mà không học bây giờ làm quan
Chê Cảnh Sát  chê Sư đoàn
Nhảy Dù thứ thiệt nghêng ngang học đòi
Giả lui, giả tới một hồi
Không ngờ bẻ mánh lại lòi giả ra 
Tiếng  Mỹ nói đại cho  qua
Ai mà có hỏi thì ta nói càng
 Tôi nào có dám nói gian
  Đeo lon Đại uý xóm làng  đều mê
 Trước bảy lăm.. hái cà phê
 Ngày xưa trốn lính nay chê  mọi  ngành !

Bell Thành phố sương mù 2016




 Bài học dối trá
(nhân đọc đi  xe gian lận không  mua vé)

Dù cho nhỏ, lớn thế nào
Cũng là  gian lận như nhau khác gì
Tụ nhiên nên chẳng thấy kỳ
Lòng tham thêm cái tánh  lỳ xưa nay
Đi xe gian lận dài dài
Thường  xuyên trốn vé  làm sai nhiều lần
Nghĩ xa rồi lại nghĩ gần
Chẳng ai biết được mấy lần mình gian
Cho nên ta cứ làm càng
Vô cùng tự  mãn theo hàng gian manh
Sau khi bảng hổ đề danh
Tương lai, sự nghiệp sẽ dành cho ta
 Tìm việc cả mấy tháng qua 
Chẳng ai chịu mướn thế là làm sao
 Lý do nghe thật là đau
Bởi tội trốn vé ghi vào sổ đen 
Bỏ bao công khó sách đèn  
Chỉ vì dối trá  vốn quen tánh  rồi !

Bell thành phố sương mù 2016


















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét