BIỂN SẦU

Lục Bát Trường Thiên
BIỂN SẦU
Thơ THANH HIỀN
(C) Copyright 1994 by the author
All Right Reveved 
Tác giả giữ bản quyền





Thanh Hiền-Dị Nhơn








Hình bìa thi phẩm Biển Sầu





Thanh Hiền- Ngày triển lãm tranh và ra mắt thi tập Biển Nhớ .Buổi sinh hoạt văn học nghệ thuật được tổ chức tại Orlando Marriott  đường International Drive  ngày Thứ Bảy 20-11-1993



Lời cảm tạ

  Tôi xin dành nơi trang trọng này để cảm tạ, và ghi lại  bài cảm ơn mà tôi đã đọc trong ngày ra mắt thi phẩm Biển Nhớ.
  Kính thưa quý quan khách
  Kính thưa quý văn hữu
  Một tiền bối đã sống qua nhiều thời đại, cũng như nhiều chế độ xã hội khác nhau, đã thốt lên một lời ai oán như sau:
  "Khi còn sống trong kềm kẹp, áp bức ai cũng muốn vùng vẫy để thoát ly. Thế nhưng khi đã sống đời tự do, có quyền gìn giữ nguồn gốc thì chẳng có mấy ai chịu giữ gìn. "
   Hẳn quý vị cũng đồng ý với chúng tôi, đó là một lời than thở mang rất nhiều vị đắng nhưng đã nói lên thực trạng cộng đồng của chúng ta hiện nay trên xứ người.
  Để không quên cội nguồn dân tộc, mỗi chúng ta đều có cách gìn giữ riêng. Tôi cũng có những băn khoăn, thao thức, chẳng bao giờ chịu làm kẻ vong thân. Thế cho nên tôi đã mượn nét chấm phá của tranh, và hơi thở của thơ để trải rộng nổi kham kha của lòng mình với đời, với cuộc sống vốn rất nhiều hệ luỵ.
  Hôm nay đây, tôi được sự quan tâm ưu ái của đông đảo quan khách và quý văn hữu gần xa. Thật là một vinh hạnh vô cùng lớn lao...
   Để đáp lại tấm thạnh tình đó, tôi xin đem hết tài mọn của mình để cống hiến cho đời qua những tác phẩm nghệ thuật bằng chính tim óc mình.
  Những nét đẹp của Quê Hương ngàn đời yêu dấu, bên cạnh những đổ vỡ, tan tác, chia lìa... của một đất nước đã và đang chịu quá nhiều đắng cay bất hạnh.
  Những mảng tình, những mảng đời rời rạc đó, tôi đều ghi lại theo từng cảm xúc, từng thời kỳ, từng góc cạnh.
  Chạnh nhớ tích xưa, khi Chung Tử Kỳ chết đi, Bá Nha đã đập vỡ cây đàn vì thấy thế gian chẳng còn ai thưởng thức. Thế mới hay, cái duyên văn nghệ đòi hỏi phải có hai chiều tương ngộ, đó là "xướng và tuỳ."
  Hôm nay gặp gở quý vị ở đây, tôi đã gặt hái cùng một lúc hai mối lương duyên Duyên Văn Nghệ Duyên Hạnh Ngộ . Đó là lý do xác đáng nhất để tôi có đôi lời thành kính ghi ơn :

-Ban Tổ Chức
-TT Thích Hạnh Đạt cùng Phật tử chùa Long Vân
-Nhà thơ Minh Khoa
-Ông bà Phan Huệ Khai nhà hàng China Jade
-Phạm Quang Hoà
-Đỗ Xuân Hùng
-Nhà văn Ái Khanh
-Thái Quốc Hùng
-Nữ nhạc sĩ Linh Phương cùng ban nhạc Phượng Hoàng Đêm Đô Thị, cùng các ca sĩ Kim Uyên- Đan Phượng- Thiên Thanh-Tiến Lê- Mai Ly- Anh Quý- Vân Khanh- Anthony Nguyễn- Ngọc Thanh- Anh Phước- Mai Văn Toàn, Thanh Phong.
-Quý Đoàn thể, quý vị hảo tâm, quý văn hữu, quý quan khách hện diện hôm nay, và sau hết tôi không quên  tri ân Mỹ Quốc, đất nước của Nữ Thần tự do , nơi đã cho tôi được dung thân và tôi được nói lên những điều tôi mơ ước.
  Buổi sinh hoạt hôm nay, đã ghi lại trong đời tôi một kỷ niệm đáng nhớ, một kỷ niệm ấm áp, ngọt ngào. Tôi xin ân cần ấp ủ. Một lần nữa xin cảm ơn văn nghệ và cảm ơn cuộc đời.
                                
Thanh Hiền
29-11-1993

            


Thanh Hiền và bạn đời Sanford Lasner
ngày ra mắt Biển Nhớ và tranh 29-11-1993


  Nhân dịp thi phẩm thứ nhì ra đời, tôi xin chân thành tỏ lòng biết ơn sâu xa  đến các chủ nhiệm báo, đã giới thiệu thi phẩm BIỂN NHỚ  đến với độc giả xa gần . Xin chân thành cảm tạ bạn hữu, văn thi hữu, quý vị hảo tâm ủng hộ vật chất và khích lệ tinh thần cho thi phẩm đầu tay BIỂN NHỚ và thi phẩm Lục Bát Trường Thiên BIỂN SẦU.    
  
-Ông Ngọc Hoài Phương, chủ nhiệm báo Hồn Việt
-Ông Đỗ Tiến Đức, chủ nhiệm bào Thời Luận
-Bà Thanh Hà-Cát Phượng chủ nhiệm Phụ Nữ Việt
-Nhà văn Trần Kim Vy chủ nhiệm Bán Nguyệt San Đẹp
-Bà Nguyên Hương chủ nhiệm Làng Văn
-Ông Lê Ngọc Diệp chủ nhiệm Rạng Đông
-Ông Quốc Nam chủ nhiệm Nguyệt San Ngày Mới    
-Ông Nguyễn Đăng chủ nhiệm, Nắng Mới
-Ông Hoàng Nhân chủ nhiệm Nguyệt San Việt Nam
- Nhà văn Sơn Tùng phụ tá chủ nhiệm Ngày Nay
-Ông Lê Phước Quy Việt chủ nhiệm Gia Đình
-Ông Nguyễn Huỳnh chủ nhiệm Đường Sống
-Ông Phan Văn Lớn CT Hội Tù Nhân Chính Trị-G.A
-Mục Sư Phạm Thiện
-Linh mục Nguyễn Thanh Châu      
-Nhà thơ Hà Huyền Chi
-Nhà thơ Hà Bỉnh Trung
-Nhà thơ Hà Trung Yên
-Nhạc sĩ Phạm Duy
-Đạo diễn Bùi Sơn Dzuân
-Nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn
-Nhà thơ Vĩnh Liêm
-Nhạc sĩ Quốc Anh
-Nhà thơ Trần Quốc Bảo
-Nhà thơ Trần Mộng Tú
-Nhà thơ Trần Trung Đạo
-Giáo sư Nguyễn Đình Tuyến
-Giáo sư Nguyễn Ngọc Kỳ
-Luật Sư Phạm Nam Sách
-Nhà văn Trà Lũ
-Nhà thơ Dươmg Huệ Anh
-Nhà văn Tuý Hồng
-Nhà thơ Hoài Việt
-Nhà thơ Anh Vân
-Nhà thơ Hải Triều Lê Khắc Anh Hào
-Nhà thơ Hoàng Duy
-Nhà văn Chu Tấn
-Nhà văn Lê Thao Chuyên
-Nhà văn Ái Khanh
-Nhà  văn Nguyễn Tấn Hưng
-Hoạ sĩ Vũ Hối
-Hoạ sĩ Nguyễn Đức Hân
-Hoạ sĩ Quang Minh
-Nhà thơ Hoàng Ngọc Liên
-Nhà thơ Thừa Phong
-Nhà thơ Trang Sinh Phạm Bội Điệp
-Nhà thơ Linh Quân Lê Bá Năng
-Nhà thơ Huyền Châu Nữ
-Nhà thơ Mạc Thuý Hồng
-Nhà thơ PD Nguyễn
-Nhà thơ Mai Xuân Khánh
-Nhà thơ Thanh Hữu Huyền
-Nhà thơ Nguyên Hà
-Nhà thơ Thuý Trúc
-Nhà thơ Minh Khoa
-Nhà thơ Phan Long
-Nhà văn Thái Quốc Mưu
-Nhà thơ Hạ Thảo Yên
-Nghệ sĩ Quang Minh
-Nhiếp ảnh gia Nguyễn Xuân Tính
-Nhiếp ảnh gia Lê Quang Xuân
-Cựu Thiếu Tướng Phan Phụng Tiên
-Cựu Thiếu Tướng Phan Hoà Hiệp
-Cựu Đại Tá Ngô Mạnh Duyên
-Cựu Trung Tá Nguyễn Thanh Thao
-Cựu Trung Tá Nguyễn Công Phước
-Bác sĩ Nguyễn Ý Đức và phu nhân Nguyễn Thuý Loan
-Ông bà Trần Thiện Phương
-Ông bà Lê Bá Kông
-Ông bà Lê Bá Toàn
-Ông bà Lê Bá Thắng
-Ông bà Võ Phi Hổ
-Ông bà Trương Đình Huấn
-Ông bà Nguyễn Duy Long
-Ông bà Đinh Văn Huê
-Ông bà Cát Ngọc Giao
-Ông bà Đào Vinh
-Ông bà Nguyễn Văn Mạnh
-Anh chị Đỗ Xuân Sơn
-Anh chị Lê Văn Thiện
-Ông Hà Văn Vĩnh
-Ông Trần Thường-Hồ  Tâm Tampa
-Hội Ái Hữu Tampa
-Phạm Hải Hồ- Trần Thái Khương- Huỳnh Cành
-Châu Minh Đức
- Ông bà Phan Huệ Khai nhà hàng China Jade
-Nhà hàng Vinh- Nhà hàng Sàigòn Pine Hill
-Nhà hàng Puji- Nhà hàng Thanh Thanh
-Thực phẩm Tiến Hưng- Tiệm vàng Sanh
-Kim Anh fashion- Hollywood Styles
-Bác sĩ Phạm Hiệp
-Bác sĩ Vũ Ngọc Quý
-Bác sĩ Đỗ Văn Hội
-Bác sĩ Châu Lam Sơn
-Bác sĩ Phạm Hữu Phước
-Bác sĩ Trần Trọng Cần
-Nha sĩ Trần Hữu Phước
-Ông Đẫu Vũ American Realty
-Bà Xuân Lê Metlife bảo hiểm
-Ông Nguyễn Tiến Toàn Internationnal  Realty
-Ông Trần Đệ Metropolitan Life
-Văn phòng di trú cô Minh Hiếu
-Maikea Nghệ thuật cắm hoa
-Ông bà Trần Văn Ni G.A
-Joesph Spencer Baker
-Gia đình Dick- Thanh Berry
-Dượng Tư Bùi Quang Ràng
-Các cháu Bùi Thị Kim Trang & Trần Chí Thiện
-Bùi Thanh Liêm & Nguyễn Thị Quyển
-Bùi Thanh Long & Cao Thị Tuyết Mai
-Bùi Thanh Sơn& Dương Thị Mộng Nguyệt.

  Không sao đáp tạ hết những thâm tình của các bạn yêu thơ, đã dành cho tôi ngày ra mắt thi phẩm  BIỂN NHỚ . Nếu có  thiếu sót khi lập danh sách bày, xin quý vị ân nhân cũng niệm tình tha thứ. Tác giả xin muôn vàn cảm tạ.

                 Xứ biển Florida -1994






Cánh hoa thời loạn

Em đi khi lúa chưa vàng
Khi bom cày nát xóm làng xác xơ…
Mẹ cha nằm chết bên bờ
Ruộng hoang trơ lạnh đục lờ cầu ao.

Em đi em bỏ vườn cau
Bỏ dòng ngô sắn quê đau chia lìa
Đường Trương Minh Ký phố khuya
Nghe từng nhịp guốc tiếng khua nặng nề.

Loạn ly em bỏ làng quê
Đi tìm cơm áo ê chề đời hoa
Rơi vào tay bọn tú bà
Bị người hành hạ khảo tra tơi bời!

Đêm đêm thành gái làng chơi
Bán đi xác thịt cho người mua vui
Tú bà uống máu quen rồi
Lầu xanh em bán cuộc đời thơ ngây.

Phận bèo bao kẻ trao tay
Sống đời trụy lạc đêm ngày,ngày đêm!
Hết vàng,tới trắng lại đen
Cánh hoa thời loạn đã quen đọa đày...

                         Hè  94




Coffee Bene nằm trong toà nhà A&B
trên đường Lê Lai-Quận 1-Sàigòn)




Con đường Trương Minh Ký

Phố khuya hẻm vắng, mưa lầy
Đường Trương Minh Ký đèn gầy xanh xao
Bên kia hiu hắt mái lầu
Bên này tiệm phở lối vào quán kem
Bé thơ dắt mối kiếm tiền
Lầu xanh khách ghé đi tìm cuộc vui
Hoa đồng cỏ nội ngậm ngùi
Tú bà đem bán cho người viễn chinh
Trên lưng roi vọt còn in
Từng dòng lệ nhỏ lặng nhìn mà đau
Lắng nghe tiếng khóc nhà sau
Vẳng trong đêm vắng nghẹn ngào thở than
Phố khuya hẻm vắng đêm tàn
Tiếng ai nức nở bàng hoàng tình quê!!!...

Hè 94







Coffee Nàng -Tầng 1 chung cư cũ trên đường Pasteur)


Cô hàng cà phê
(quán Hồng nằm trong hẻm đường TRƯƠNG MINH KÝ
dầu đường là tiệm phở HUỲNH TÍN)


Quán Hồng em bán cà phê
Khách thường ghé quán khen chê lắm điều
Hẻm này có lắm nàng "Kiều"
Làm nghề bán xác dập dìu bướm ong
Các cô thường ghé quán Hồng
Phấn son chưng diện sa dòng nguyệt hoa
Trao thân đổi lấy đô la
Của chàng lính trẻ xa nhà quanh năm
Ngây thơ bé khẻ hỏi rằng:
-Mẹ ơi họ đẹp như trăng trên trời
Nghề gì sung sướng ăn chơi?
Nhìn con chẳng biết trả lời ra sao
-Con ơi họ bán hoa đào
Cho nên mặc đẹp để chào khách quen
-Mẹ ơi mẹ cũng bán kem
Mà sao chẳng đẹp áo lem thế này?
Chợt đau vì tiếng thơ ngây
Cà phê đen đắng lệ đầy đáy ly
Đêm qua mưa trắng kinh kỳ
Mưa qua đồng nội xuân thì vội bay...

Ôn Lan thành- Hè 94




Ái nữ Diễm Chi Nina Kim




Tóc mai sợi vắn sợi dài


Tóc mai sợi vắn sợi dài
Bỗng nhiên thèm khóc trên vai anh. Buồn!
Ước gì gặp lại người thương
Nỗi oan bày tỏ ngọn nguồn đục trong.
Tóc mai rụng xuống dòng sông
Bóng hình xưa  dấu trong lòng chưa quên!
Sông dài con nước trôi êm
Hoa soan năm ngoái bên thềm rụng rơi…
Tóc mai mấy sợi rối bời
Bếp kia đã lạnh đừng khơi chuyện lòng
Bên này đếm mãi Thu Đông
Ngủ đi kỷ niệm buồn không bến bờ!
Đông  93








Tìm mãi tri âm


Nắng về chưa ấm giấc mơ
Biển sầu vì bởi tình thơ vỡ rồi
Góc nhà con nhện ngậm ngùi
Giây tơ đã dứt quên lời từ ly!
Nắng về rồi nắng lại đi
Bá Nha tìm mãi Tử Kỳ chưa ra
Thời gian qua...thời gian qua
Tri âm chẳng gặp nên già còn đâu
Nắng về mơn trớn hàng cau
Giây trầu vàng lá trái sầu rụng rơi…
Người về bên ấy đơn côi
 Bởi vầng trăng vỡ nên trời buồn thiu
Bến xưa hoang vắng tiêu điều
Đò sang một chuyến buồn nhiều hơn vui
Hận lòng muôn thuở chưa nguôi
Bóng hình xưa ấy chôn vùi vào thơ
Bỗng đâu trăng lặn sao mờ
Hồn thơ bay bướm trên tờ hoa tiên
Vầng trăng bỗng rụng trong nghiên
Bút chưa muốn viết sợ phiền lòng ai.
Trăng ơi hãy ghé vào đây
Chung bầu tâm sự cùng say thơ tình!
Bá Nha rót sẵn rượu Quỳnh
Tử Kỳ chẳng đến một mình ngẩn ngơ…
Thu 93








Tâm Tình Đồng Điệu
(Thân Tặng Thi Sĩ XUÂN TƯỚC)

Tampa thành đón nhà thơ
Tập thơ “Biển Nhớ” đơn sơ làm quà
Tình quê hương vẫn đậm đà
Cổ kim..kim cổ tinh hoa tiên rồng
Nghìn năm rạng giống Lạc Hồng
Cành Nam vẫn nhớ giống dòng Âu Cơ
Nước đi non vẫn đợi chờ
Niềm đau tháng Hạ bây giờ càng sâu !
Tình thơ ta bắt nhịp cầu
Tâm tình đồng điệu đổi trao tâm tình 
Tình thơ hội ngộ Trang Sinh
Nàng thơ chưa đến tại mình chẳng duyên!

Tampa
23/4/94









ĐỜI NGHỆ SĨ
Thân tặng nghệ sĩ QUANG MINH

Đời chiều nghệ sĩ buồn tênh
Chẳng người đưa đón đời quên lâu rồi
Đời ca sĩ ,bạc hơn vôi
Xướng ca vô loại cho người mua vui
Đời nhạc sĩ, kiếp lẽ loi
Gieo chi cung oán cho đời mê say
Nhà thơ rỗng túi đói dài
Nhà văn kiếm chác lai rai chờ thời
Đời họa sĩ, rách mồng tơi
Vợ nhằn, chồng nghiến, con đòi áo cơm
Vườn thơ cỏ lạ hoa thơm
Thi nhân mãi mãi cô đơn cuối đời
Đời nghệ sĩ chết ngậm ngùi…
Chẳng người nhỏ lệ chẳng lời tiếc thương
Khuyên ai chớ có theo đường
Của đời nghệ sĩ mà vương kiếp nghèo!

Đông 93 







Suối Mơ

Suối mơ dòng nước trong veo
Hàng cây xào xạc lá vèo bay xa…
Chim rừng ríu rít hòa ca
Đưa tay em hái cánh hoa lan rừng
Gùi đầy sim chin trên lưng
Bên dòng suối biếc nắng dừng trên cây
Ngắm nhìn non nước trời mây
Lạc Thiên Thai động ngất say quên về
Dõi trông xa tít làng quê
Hương Giang xóm lưới cận kề Hương Sơn
Hương Điền khói tỏa cô thôn
Đàn chim xao xác hoàng hôn nhuộm buồn
Quay về xóm nhỏ Long Hương
Trên lưng gùi nặng con đường dài thêm…
Suối mơ róc rách chảy êm
Qua rừng sim tím chưa tìm được anh.
Suối mơ rợp bóng trúc xanh
Bên đường rạp đám cỏ tranh lối mòn
Ven bờ xanh mướt cỏ non
Gập ghềnh triền núi nắng còn dừng chân !

Hè 94







Tưởng Rằng Đã Quên

Tình vui...vui được mấy lần
Tình buồn tình cũng phong trần theo ta
Thoáng nghe khúc hận trường ca
Sông sầu mấy nhánh tình ra đi rồi
Ngoài kia mưa gió tơi bời…
Lòng ta sao cũng đầy trời gió mưa
Thời gian đậm nét sầu xưa
Niềm đau dĩ vãng vẫn chưa tạ từ
Chiều nghiêng, nghiêng bóng ưu tư
Sợi lòng giăng mắc vườn Thu trăng gầy
Sầu ai trăng khuất rèm mây
Nghe mưa gió kể khôn khuây nỗi niềm
Bên thềm tí tách mưa đêm
Giọt sầu giọt tủi vào tim rã rời
Lỡ tay nhặt trái sầu đời
Chao ôi trái đắng hơn lời dối gian
Tới đây Thơ trổ muộn màng
Bâng khuâng trở giấc bàng hoàng niềm riêng
Khuya  rồi sao ngủ chưa yên
Nghe mưa thổn thức muộn phiền chiếu chăn
Tình ơi tình đã cách ngăn
Niềm đau dĩ vãng tưởng rằng đã quên!

Thu 91





                      Chùa Một Mái  (Hà Nội) Đạo hữu Thiện Báo-Thanh Hiền -2007



Em Bán Sầu Riêng

Bên đường em bán sầu riêng
Dừng chân khách hỏi bao tiền hở cô?
Dập dìu khách chốn thành đô
Sầu riêng chọn lựa cả giờ chẳng xong
Sầu riêng, sầu vẫn mênh mông
Sầu lên quán lá sầu trông bóng chàng
Ai mua em bán mở hàng
Trái sầu riêng chín múi vàng thơm tho
Khách rằng : Xin lựa dùm cho
Bán sầu hay bán trái mơ hỡi nàng ?
Bán rồi sầu vẫn chưa tan
Kẻ qua người lại bẽ bàng sầu riêng !

Hè 94






Núi Chân Tiên- Long Điền-Bà Rịa



Núi Chân Tiên
                            (Lần cuối đi lễ chùa ở núi Chân Tiên, Long Điền
                                             đầu  Xuân 1975)

Ngậm ngùi nhìn dấu chân tiên
In trên phiến đá nghiêng nghiêng bên đường
Bàn cờ năm tháng bụi vương
Sân chùa sứ rụng, Xuân buồn thở than!
Rừng mai sắc thắm khoe vàng
Mấy con bướm trắng lang thang đi tìm
Đầu xuân đi lễ cùng em
Chị vào lạy Phật một bên em quỳ
Hỏi em: Cầu nguyện những gì?
Em cười đôi má xuân thì hây hây…
Xuân đi em, chị chia tay
Bảy lăm biền biệt chưa ngày hồi hương
Chân tiên trên đá chắc buồn
Đầu xuân còn khách thập phương viếng chùa?
Hỏi thăm chị sắp về chưa?
Mỏi mòn nên sứ cũng vừa rụng rơi…

Xuân 94









Con đường mang tên em

Cầm tay anh hỏi: Em ơi
Buồn chăng mai sáng anh rời nơi đây?
Mình còn chỉ một đêm nay
Đời anh là lính tháng ngày lênh đênh...
Mai này em nhé đừng quên
Con đường kỷ niệm mang tên em rồi
Chúng mình mỗi đứa một nơi
Anh đàn bài hát tặng người anh yêu
Đêm nay sương bỗng rơi nhiều
Xa xa tiếng súng buồn hiu đêm tàn
Chẳng mong tính chuyện đá vàng
Nhìn anh em bảo: Lỡ làng còn đâu
Đường làng bỗng sáng hỏa châu
Bên hàng hoa giấy rầu rầu chia tay
Hoa dù bay, hoa dù bay…
Vướng trên đỉnh núi vướng mây giang hồ
Tình mình em viết vào thơ
Dấu than buồn bã ngẩn ngơ xuống hàng
Nhìn ai đang dạo cung đàn
Chạnh lòng mà nhớ tình chàng với ta
Giờ đã xa, giờ đã xa…
Chuyện tình xưa ấy đã qua lâu rồi!

Đông 93







Ngày Anh Đi

Ngày đi em hứa mấy lời
Em chờ em đợi để rồi phụ anh
Hứa rằng sẽ mặc áo xanh
Tại vì Thu tới nên đành xếp đi
Ngày đi nào biết chia ly
Hẹn kỳ phép tới anh thì về thăm
Anh về em bỗng biệt tăm
Chỉ còn tấm ảnh anh cầm mà đau
Anh buồn tự hỏi vì sao
Mà em lỗi hẹn quên mau câu thề
Hôm nao má dựa vai kề
Nói câu duyên nợ phu thê suốt đời
Buồn buồn nhặt lá mơ rơi
Nhớ đêm tao ngộ anh ơi ngộ anh ơi nghẹn ngào
Tưởng rằng mãi mãi bên nhau
Ngờ đâu dang dỡ qua cầu mấy phen!

Xuân 94




Người di cư vào Nam (Passage to Freedom)
Con đường đến tự do 8-1954



Lớn lên trong mùa ly loạn


Em lớn lên... em lớn lên
Trong mùa ly loạn đạn tên rợp trời
Quê nghèo máu đổ thịt rơi
Gánh gồng di tản rã rời từng đêm
Quê đau máu chảy ruột mềm
Màn trời, chiếu đất anh, em chia lìa
Tiếng ru đạn pháo giữa khuya
Xóm thôn tan nát đầm đìa máu tuôn
Tuổi thơ đầy chứng tích buồn
Hồi chuông vội vã pháp trường chôn thây
Quê còn đô hộ giặc Tây
Tuổi thơ chỉ thấy đoạ đày điêu linh
Lớn lên chỉ thấy chiến chinh
Bao nhiêu áp bức ngục hình tả tơi
Năm tư đất nước chia đôi
Đoàn người di tản rã rời về Nam
Chiến tranh cướp mất tình thâm
Tóc tang bao cảnh thương tâm quê nhà
Đệ huynh xáo thịt nồi da
Tuổi thơ máu lệ chan hoà bát cơm
Mạng người thua cả rác rơm
Ngoài nương đạn pháo mảnh bom điêu tàn
Tuổi thơ qua rất vội vàng
Tang cha, tang chị bàng hoàng khăn sô!!!...

Đông 93






Tình đầu- Tình cuối

Em còn trong trắng ngây thơ
Tình đầu đánh mất ước mơ chẳng thành
Thư tình gửi trả lại anh
Me thì ngăn cấm nên đành xa nhau
Ngày mai em bước qua cầu
Tại trời chia cách phải đâu tại mình
Anh hờn em vẫn lặng thinh
Người ơi đừng trách khi tình vội đi
Ngậm ngùi cất bước vu quy
Con tim tan nát bởi vì trái duyên
Bảy năm cay đắng đã quen
Bảy năm nuốt hận từng đêm khóc thầm
Gặp anh muốn kết trăm năm

Chẳng ngờ tình cuối chưa cầm đã bay
Em đi chan chứa lệ đầy
Cũng vì nghịch cảnh Đông,Tây đôi đường
Mưa chiều mờ bóng thuỳ dương
 Ngồi nghe sóng vỗ sầu thương một mình...

Đông 93




Người đi qua đời tôi

Tôi, anh vướng nợ ba sinh
Duyên thì thừa thải nghĩa tình cũng không
Chia tay cho khỏi bận lòng
Xin đừng nhắc chuyện vợ chồng người ơi 
Hận anh hận cả một đời
Nhớ anh chỉ nhớ những lời đắng cay
Ra đi tay trắng bàn tay
Hành trang góp lại túi đầy đau thương
Bến trong hoa gấm trải đường
Phần tôi bến đục đoạn trường Tân Thanh
Khổ đau xin trả lại anh
Để tôi còn chút mầu xanh cho đời
Để dòng lệ tủi thôi rơi
Hoa thôi héo rũ vì trời nhiều mưa
Hoa ơi đừng nở trái mùa
Bướm ong còn chỉ duyên thừa mà thôi
Tình đời bạc trắng hơn vôi
Người đi để lại đời tôi những gì?

Đông 91





Món nợ chưa vay

Đêm qua mưa trắng kinh kỳ
Phiếm sầu em đến từ khi gặp người
Đắng cay... cay đắng những lời
Nhọn hơn đao kiếm bén thời  hơn gươm
Đời buồn như bể chiều hôm
Con thuyền vượt sóng cánh buồm ra khơi
Giây oan đã đứt đi rồi
Lời kinh sám hối cho đời bớt đau
Đó đây hết nợ với nhau
Nếu mai lỡ gặp đừng chào nhau chi
Đường anh... anh hãy cứ đi
Đường tôi tình sữ tên ghi với Kiều
Má hồng lận đận tình yêu
Trả chưa hết nợ đời chiều tả tơi...

Đông 93




Đừng khóc nữa em ơi

Em ơi đừng khóc em ơi
Nói chi thì cũng những lời chia tay
Chúng mình còn mỗi đêm nay
Hãy quên em nhé ngày mai theo chồng
Em ơi xin chớ bận lòng
Anh đâu có trách vì sông đôi bờ
Bên nào thì cũng bơ vơ...
Ngậm ngùi chia cách xác xơ bến tình
Em ơi tan vỡ chuyện mình
Đớn đau... đau đớn khi nhìn em đi
Tiễn em một bước vu quy
Anh về bến lạnh biệt ly thêm buồn
Em ơi chết cả tâm hồn
Hương xưa người cũ vẫn còn quanh đây
Bài thơ vò nát trong tay
Hình như nước mắt bỗng đầy vườn xưa !

Thu 93




ái nữ Diễm Chi-Nina Kim

Thương một người


Em về bao kẻ đón đưa
Bướm ong cũng lắm khi vừa mười lăm
Mẹ vừa tính chuyện trăm năm
Em buồn nên chỉ khóc thầm mà thôi
Tròn trăng em bỏ cuộc chơi
lấy chồng vì bởi vâng lời mẹ cha
Vắn dài mấy giọt lệ sa
Chiều qua bướm ghé nên hoa chóng tàn!
Tình đầu, tình cuối dở dang
Trời bày số kiếp hồng nhan đoạn trường
Chết theo xác pháo bên đường
Ôi mầu tim vỡ thầm thương một người!

Hè 93






Một vành khăn tang cho Quê Hương

Quê hương tôi... Quê Hương tôi
Nửa vòng trái đất tả tơi phận người
Từ khi tôi khóc chào đời
Quê Hương tan nát giữa thời loạn ly
Tuổi thơ nào có được chi
Nhìn anh, nhìn chị lần đi không về
Đâu đây thần chết cận kề
Quê Hương tôi khổ trăm bề người ơi
Quê tôi khói lửa tơi bời
Bảy lăm vội vã tôi rời quê xưa
Bên này mùa bão hay mưa
Nhớ quê vằng vặt khi vừa Hè sang
Quê tôi chinh chiến tràn lan
Mái trường nhuộm máu phố bàng hoàng đau
Xóm thôn máu đỏ bờ ao
Mái đình đổ nát hàng cau vẫn buồn
Quê tôi bom phá lầu chuông
Trơ cây thánh giá giáo đường nát tan
Nghe chăng Chúa hỡi tiếng than
Con chiên của Chúa còn đang đoạ đày
Quê tôi Nam,Bắc, Đông, Tây
Xác cao như núi biển đầy máu xương
Phật ngồi nơi cõi Tây Phương 
Có rơi nước mắt mà thương cõi này?
Quê tôi đói khổ hao gầy
Bắc, Nam quằn quại dấu giầy ngoại xâm
Đau thương tháng Hạ bảy lăm
Nước theo định mệnh thăng trầm bể dâu
Nhớ quê lệ đọng Biển Sầu
Thương quê tôi chít lên đầu khăn tang!

Thu 93






Nghĩa trang Quân Đội


Em về  Bà Rịa đi ngang

Lạnh lùng tượng đá nghĩa trang lạnh lùng
Kìa ai nước mắt ngập ngừng
Nghĩa trang Quân Đội anh hùng vùi thây
Run run tang phủ vai gầy
Mộ bia ôm kín thi hài người thương
Xe tang xé nát con đường
Bao nhiêu chiến sĩ sa trường hy sinh
Ôi chiến chinh! Ôi chiến chinh
Nghĩa trang goá phụ một mình bơ vơ...

Đông 93







Trăng rụng xuống cầu

Buồn buồn trăng ghé vào thơ
Hỏi thăm người ấy bây giờ ra sao?
Buồn buồn trăng ghé bờ ao
Thấy nàng thanh trúc, hàng cau tiêu điều
Buồn buồn trăng ghé qua lều
Thấy người tiều tuỵ bởi nhiều gió sương
Buồn buồn trăng ghé ngoài nương
Bóng ai mờ ảo canh trường ngẩn ngơ
Buồn buồn trăng ghé bên bờ
Đại dương sóng vỗ hững hờ thuyền trôi...
Buồn buồn trăng ghé qua đồi
Hỏi hàng thông đứng đâu người năm xưa?
Buồn buồn trăng ghé qua chùa
Nghe bao phiền não cũng vừa tan đi
Buồn buồn trăng ghé kinh kỳ
Thấy đèn trên phố lúc thì đỏ, xanh
Buồn buồn trăng ghé qua mành
Thấy nàng con gái lau nhanh giọt sầu
Buồn buồn trăng rụng xuống cầu
Mái chèo làm vỡ sông sâu trăng chìm....

Xuân 94




Thanh Hiền- Ái Khanh




Chiếc áo ân tình
(Thương về Ái Khanh)

Từng mũi kim... từng mũi kim
Chị ngồi may áo từng đêm hao gầy
Mũi thưa rồi lại mũi dầy
Tình thương của chị bỗng đầy áo em
Gở hoài chỉ rối nhiều thêm
Chị may áo mới buồn lên áo rồi
Ái Khanh ơi... Ái Khanh ơi
Bùi ngùi chị nhớ đến người năm xưa
Người em của chị quê mùa
Quanh năm nước mắt như mưa vì buồn
Áo này là cả quê hương
Mặc vào mà nhớ cội nguồn Việt Nam
Sông dài có lội biệt tăm
Nước non... non nước thương thầm người đi
Dù mai có cuộc chia ly
Áo kia có rách xuân thì có qua
Dù mai hai đứa có xa
Giữ hoài em nhé tình ta vẹn gìn
Nhớ Thần Kinh... nhớ Thần Kinh
Gửi em chiếc áo ân tình mong manh...

Đông 93





Thanh Hiền- Bích Vân hãng điện Piezo 



Bích Vân

Viết cho Trần Thị Bích Vân


Về đâu hỡi đám mây xanh?
Có về chốn cũ cho anh theo cùng
Vọng phu tượng đá rưng rưng
Mây chiều giăng mắc ngập ngừng trôi xa...
Ai qua xóm Bóng thì qua
Ai về Cầu Đá, Hà Ra thì về
Hòn Chồng bỗng nhớ Hòn Tre
Về thành Vân hỡi có nghe mưa buồn?
Chiều qua đợi trước cổng trường
Tại Vân chẳng đến nên đường chia hai
Rượu mừng Vân uống cùng ai
Anh về mượn rượu để say một mình!
Anh buồn vì bởi được tin
Sao Vân vội vã dứt tình sang ngang
Thơ buồn từ độ ly tan
Anh buồn nên bỏ Nha Trang lâu rồi!
Bích Vân ơi... Bích Vân ơi
Ánh mây  xanh ấy suốt đời lênh đênh
Thơ sầu từ độ xa em
Biển Sầu từ độ bão lên trái mùa!
Anh thường trở lại lối xưa
Nhìn ai đưa tiễn... tiễn đưa mà buồn
Chiều qua đợi trước cổng trường
Tại Vân chẳng đến nên đường chia xa...


Đông 94 







Cõi Này Đã Lỡ Ghé Qua

Cõi này đã lỡ ghé qua

Nếm xem trái đắng cay là bao nhiêu
Cõi này khổ bởi vì yêu
Cõi sau mới tới nên nhiều lênh đênh....
Cõi người súng, đạn, cung, tên
Chỉ nghe những chuyện chê khen là thường
Cõi nào hết khổ, hết buồn
Cõi riêng đơn lạnh cuối đường phong ba
Bơ vơ tìm đến cõi ta
Chẳng dè hoang vắng cỏ hoa tiêu điều
Trông về cõi tạm buồn hiu
Lạnh lùng người bước chẳng dìu tôi lên!

Hè 93







Mưa Hồng

Mưa hồng chẳng ấm môi em
Mưa hoài mắt ướt đêm đêm lạnh lùng
Nỗi đau nào đến tận cùng
Con đường trước mặt mịt mùng tương lai
Mưa hồng pháo cưới nhà ai
Có cô dâu mới chia tay theo chồng
Gượng vui tình chết trong lòng
Đốt trang nhật ký mấy dòng thơ xưa
Mưa hồng phận đẹp duyên ưa
Hay tan nát tựa gió mưa rã rời
Ra đi gạt lệ người ơi
Bâng khuâng chẳng biết mai đời về đâu?

Hè 93


Biển Vũng Tàu  Hoạ sĩ Thanh Tâm (Thanh Hiền)

Biển Sầu 1

Biển sầu sóng vỗ lao xao
Cuốn đi dấu vết cuốn lầu đài trôi...
Áo em tím cả khung trời
Bỗng dưng lại nhớ đến người xa xăm
Biển Sầu, sầu mãi nghìn năm
Thà em chẳng nói lặng câm suốt đời
Thà em chịu cảnh đơn côi
Câu thơ ai đó rã rời bến xưa
Biển Sầu mưa gió...gió mưa
Trời buồn hiu hắt tình vừa sang ngang
Gặp nhau thì cũng ngỡ ngàng
Mưa bay qua đó hỡi chàng buồn không?

Thu 93




ái nữ Diễm Chi Nina Kim (Diệu Bảo)


Nếu một mai
Viết cho VÕ HỮU LỢI

Một mai em có lấy chồng
Rượu mừng anh tiễn là xong chớ gì
Trao nàng qua cưới vu quy
Với chồng thư cũ em đi qua cầu
Một mai nếu lỡ duyên đầu
Em vui duyên mới ta sầu mình ta
Một mai em lấy chồng xa
Bỏ bè bạn cũ, mẹ già ai nuôi?
Một mai, hai đứa hai nơi
Ta về viết lại chuyện đời dở dang
Một mai em bước sang ngang
Một tình thắp nén tâm nhang gửi nàng
Lệ sầu ngập bến Tương Giang
Nhìn cô dâu mới lòng tan nát lòng!!!...

Thu 92







Vòng dây oan nghiệt   

Run run tay thắt chiếc vòng
Sợi dây oan nghiệt đã tròng cổ em
Luyến lưu chỉ khổ đau thêm
Hoa đồng cỏ nội bùn đen lấm rồi
Chẳng thư tuyệt mệnh cho người
Trối trăn chi nữa chỉ lời khóc thương
Nhìn quanh vôi trắng trên tường
Nén lòng mà lệ cứ tuôn ngậm ngùi...
Trong lồng chim nhỏ tả tơi
Chán đời nô lệ tan rồi ước mơ
Thương con bé nhỏ dại khờ
Từ đây mất mẹ bơ vơ đường trần
Thấy mình bỗng nhẹ lâng lâng
Em buông tay xuống lìa thân xác này
Thoáng nhe tiếng gọi bên tai
Tỉnh ra mới biết sợi dây mở rồi
Biết mình còn thiếu nợ đời
Oan khiên chưa trả nên trời khiến xui
Trong lồng chim nhỏ gượng vui
Trỗi lên khúc hát chao ôi !Não nùng!!!...

Hè 93






Buồn ơi tôi chẳng có mời


Tháng giêng mưa rớt ngập ngừng
Mới vừa đón tết chưa mừng đã xa
Trong tôi mưa bỗng nhạt nhoà
Mùa Xuân lạ nhỉ!  Ngỡ là mùa mưa
Phất phơ gió chẳng buồn đưa 
Môi hồng chợt tái gió lùa vào song
Tiếng mưa nặng hạt buốt lòng
Chao ôi lệ nhỏ thành dòng lệ rơi
Buồn ơi tôi chẳng có mời
Mà sao cứ đến cho người mình yêu
Tháng giêng mưa rớt buồn thiu
Rơi trên ngọn cỏ hắt hiu phận mình
Gọi trời... trời  cũng lặng thinh
Gọi người... người cũng vô tình quay đi
Tháng giêng đến để làm chi
Cho mưa rơi lệ chia ly mấy lần?

Xuân 93




Thanh Hiền-Trà Lũ


Văn Thơ hội ngộ


                          Nhà anh xa lắm mà gần
Văn thơ hội ngộ tình thân nhớ hoài
                          Trà thơm vì ướp hoa lài
                          Lũ chim lìa tỏ lạc bầy xuôi Nam
Giáo đường bặt tiếng chuông vang
đoàn dẩm nát thôn trang điêu tàn 
                         Trần gian lạc bước ngỡ ngàng
Trung, Nam với Bắc hợp tan mấy lần
                         Lương duyên lỡ buột vào thân
Quê người trôi nỗi số phần đành thôi
                         Ninh Kiều hai đứa hai nơi
Bình tan gương vỡ thẹn lời cùng ai!

Nov-7-1992






Đào hỏi Mai



Đầu năm Đào thắm hỏi Mai:
-Cớ chi nở muộn buồn ai hỡi nàng?
Vì đâu Mai sắc kém vàng
Để Xuân vừa đến ngỡ ngàng Xuân đi!
Mai rằng:- Đào hỏi làm chi
Tại Xuân hờ hững từ khi gặp Đào
Làm lơ Xuân chẳng chịu chào
Như người xa lạ hôm nào chửa quen
Trong vườn Đào thắm đua chen
Hoàng Mai phận bạc mấy phen qua cầu
Gặp người hỏi cố nhân đâu?
Mai buồn quên nở bởi sầu gió Đông
Chiều qua Đào thắm lấy chồng
Buồn tình con sáo sang sông chẳng về
Đào ơi sao lỗi câu thề
Vắng Đào vườn cũ bốn bề quạnh hiu...
Thu 93





Giấc mộng Nam Kha

Trồng trầu trồng lộn dây tiêu
Lưới tình đã vướng đường yêu vốn buồn
Kịch hay chàng Sở đóng tuồng
Bởi bài chẳng thuộc nên cương trật đề
Mua vua khán giả khen, chê
Đời chiều nghệ sĩ ê chề xót xa
Tỉnh rồi giấc mộng Nam Kha
Sâm thương đôi ngã tiên hoa chốn nào?
Đêm đêm thắp nén linh cầu
Dây oan sẽ đứt bể sầu sẽ vơi
Lang thang trong cõi luân hồi
Ghé qua cõi tạm tìm người cõi xưa!
Xuân 94




Ái nữ Diễm Chi Nina Kim (Diệu Bảo)


May áo nàng dâu

Bên này sáng nắng chiều mưa
Em ngồi may áo dầy thưa không đều
Hoa hồng trên áo ai thêu?
Cúc, Mai, Lan tím yêu kiều dễ thương
Nắng mưa vốn chuyện bình thường
Em may áo cưới lòng buồn vì đâu?
Em ngồi may áo nàng dâu
Ngày mai nàng mặc qua cầu truân chuyên
Nắng, mưa...mưa nắng gieo duyên
Đường kim mũi chỉ vẫn liền bên nhau
Nghĩ chi những chuyện mai sau
Bướm kia chẳng đậu lỗi nào tại ta
Mưa về rồi nắng lại qua
Ngắn dài... dài ngắn lên tà kết khuy
Cô dâu mặc áo vu quy
Miệng cười trong dạ nghĩ gì nàng ơi?
Đông 93





Hoài Thu

Hôm qua Thu đã đi rồi
Mây giăng ... giăng sám  khung trời buồn tênh
Trầm tư nửa nhớ nửa quên
Thấy mùa Thu chết sầu lên cuối đường
Người đi nẻo ấy mù sương
Ru dài điệu nhớ mà thương Thu tàn
Cành khô tiếc lá cuối ngàn
Tái tê... tê tái Đông sang lạnh lùng
Hoài thu... Thu cách nghìn trùng
Bàng hoàng lá rụng ngập ngừng buông tơ
Thu đi hồn chết vào thơ
Đêm nay trăng lặn sao mờ vì đâu?
Vào Đông 93




Ngày cưới Diễm Chi Nina Kim- Grey (chùa Long Vân)



Xin trả lại người

Ngày mai mặc áo nàng dâu
Ghi vào nhật ký vài câu cuối cùng
Trong tim sóng dậy bão bùng
Dở chồng thư cũ nhớ nhung ngập lòng
Mười hai bến nước đục trong
Khóc thầm cho phận má hồng truân chuyên
Trăng thề nửa mảnh tình riêng
Nửa in gối chiếc nửa nghiêng mái sầu
Lênh đênh thuyền nhỏ về đâu?
Đêm đêm trở giấc canh thâu ngậm ngùi
Người người nâng chén mừng vui
Ta đem tình cũ chôn vùi từ đây
Làm sao say hết đêm nay
Để ta quên hết đắng cay cuộc đời
Hỏi sao... sao chẳng trả lời
Hỏi trăng... trăng lặn, hỏi trời... trời xa
Mang chi hai tiếng tài hoa
Quá nhiều mơ ước chỉ là hư không
Chẳng yêu phải gọi bằng chồng
Lệ rơi theo xác pháo hồng vu quy
Kể từ buổi ấy lưu ly
Phù du một kiếp còn gì cho nhau
Xin người đừng hỏi vì sao
Bài thơ ly biệt lỡ trao lâu rồi
Ta đi trong những tiếng cười
Pháo hồng, tim vỡ  rơi rơi... ngập đường
Vì đâu ta phụ người thương
Khổ đau ai biết đoạn trường ai hay
Chập chờn say tỉnh giấc mai
Trăng tà chiếc bóng hoa gầy tả tơi
Hồn ta giờ xẻ làm đôi
Bàng hoàng ảo mộng ngọc rơi lá rầu
Dở dang một mối duyên đầu
Tình xa... xa mãi dòng châu nhớ người
Lệ buồn nhỏ xuống tim côi
Vấn vương mái tóc rối bời tơ duyên
Bướm ong chừ rõ Đào Nguyên
Khóc, cười như một kẻ điên say tình
Thôi còn đâu nữa hương trinh
Vườn hoang xơ xác vô tình bướm bay
Bảy năm thân xác đoạ đày
Bảy năm hờn tủi lệ đầy khôn vơi
Trả ai lại gánh sầu đời
Trả bao cay đắng trả lời đắng cay !!!...

Ôn Lan thành -Thu 89







Về thăm xóm cũ
(Thân tặng nhà thơ MINH KHOA)



Anh về thăm mẹ chiều nay
Mắt mờ, tóc bạn ốm gầy mà thương
Bữa qua nước trở về nguồn
Non cao mừng dón nhưng dường chẳng vui
Mẹ em năm trước qua đời
Mộ buồn xanh cỏ ngậm ngùi cỏ xanh
Em về thăm mẹ của anh
Em buồn nên mẹ dỗ dành mấy câu
Kiếp người như gió thoảng mau
Làm con hiếu thảo trước sau vuông tròn
Mẹ già nắng xế đầu non
Biết mai trở lại mẹ còn hay không?
Ra đi lòng xót xa lòng
Về thăm xóm cũ ấm nồng tình quê
Bước đi chân bỗng nặng nề
Nhớ sao là nhớ lối về nhà xưa
Nhớ sau lúc mẹ tiễn đưa
Tay cầm bịn rịn lòng chưa tạ từ!

Ôn Lan thành -Hè 94




Hẹn ngày tái ngộ
(Thân mến kính tặng bác sĩ NGUYỄN Ý ĐỨC  và
Phu nhân NGUYỄN THUÝ LOAN, sau 18 năm tái ngộ)


Cách xa mười tám năm dư
Ghé thăm chị vẫn đẹp như thuở nào
Hàn huyên ý hợp tâm đầu
Văn chương thi phú nói sao hết lời
Mừng vui gặp lại xứ người
Cầm tay han hỏi bùi ngùi chuyện xưa
Nhà anh có võng đong đưa
Có hòn non bộ nắng trưa qua cầu
Nhìn anh tóc đã thay mầu
trầm tư hơn trước mắt sâu biếng cười
Tâm tình kể chuyện buồn vui
Thấy lòng chợt ấm tình người viễn phương
Ghé thăm người bạn Quê Hương
Hẹn ngày tái ngộ chợt vương vương buồn
Luyến lưu, lưu luyến lên đường
Giã từ bạn nhé, dậm trường còn xa...

Texas July 2- 1994




Sơn Hà
(Mến tặng anh ĐỖ XUÂN SƠN  & chị PHAN THỊ HÀ)



"Sơn Hà" một gánh còn chưa trả
Nợ nước cũng đành giũ áo thôi
Muốn thăm ai đó mà chưa tới
Vì biết trưa nay lỡ chuyến rồi

Làm trai nợ nước tình nhà
Làm sao vẹn chữ "Sơn Hà" em ơi
Chí trai muốn đổi mặt trời
Thời cơ lỡ vận đổi đời long đong
Âu Cơ vốn giống Tiên Rồng
Trăm con một mẹ chung dòng Việt Nam
Vì đâu tan nát... nát tan
Chim lìa tổ ấm lạc đàn xa bay
Mười tám năm lạc trời Tây
Nhìn về Tổ Quốc đoạ đày mà thương 
Súng gươm bỏ lại sa trường
Nhục nhằn áo lính phong sương xứ người
Bên này nhìn tháng ngày trôi
Nửa thương phận nước ngậm ngùi phận ta
Làm trai nợ nước tình nhà
Làm sao vẹn chữ "Sơn Hà" em ơi!

Cali -20-11-93






Cõi tạm


Mới sanh đâu có ai cười
Chỉ nghe tiếng khóc chào đời "khổ a"
Trót sanh làm kiếp người ta
Cõi này cõi tạm có mà như không
Nào ai lấy thước đo lòng
Ghé vào cõi tạm theo dòng phù sinh
Cõi ta có mấy bến tình?
Phụ ai... ai phụ chỉ mình biết thôi
Cõi này ta chỉ ghé chơi
Mới vừa chớp mắt than ôi! đã già
Cái thân rồi cũng bỏ ta
Tài danh rồi cũng làm ma dưới mồ
Lòng ai tệ bạc không ngờ
Bởi tin ai đó bây giờ mới đau
Đắm đò mới biết sông sâu
Đường trường mới biết qua cầu mỏi chân!

Ôn Lan thành -Hè 93





Khi đã yêu

Khi yêu xin chớ ngại ngần
Khi yêu dám chết nghìn lần vì yêu
Khi yêu mù quáng nên liều
Đường vào tình sữ cũng nhiều trái ngang
Khi yêu dẫu biết giây oan
Nào ai biết được bẻ bàng mộng mơ
Khi yêu tình đẹp như thơ
Tình đi ta chít khăn sô âm thầm
Khi yêu những tưởng trăm năm
Bỗng nhiên hoá bướm nên tằm bâng khuâng...

Ôn Lan thành- Hè 94





Người trai ấy
(thân tặng Luật Sư PHẠM NAM SÁCH)


Năm nào hạnh ngộ người trai ấy
Ngạo nghễ hiên ngang dưới bóng cờ
Bên bạn đồng tâm đồng chí hướng
Bây giờ gặp lại tưởng như mơ!

Nhà em anh ghé một lần
Đường Sư Vạn Hạnh dừng chân một chiều
Nửa khuya tiếng guốc khua đều
Sàigòn hẽm vắng đèn hiu hắt buồn!
Bảy lăm nên nước xa nguồn
Cali gặp lại phố phường bơ vơ
Chùa Long Vân gặp tình cờ
Cũng người trai ấy hải hồ gặp đây
Gặp người nhớ bóng cờ bay
Nhớ Quê Hương cũ nhớ ngày vui xưa
Nhớ Sàigòn... nhớ nắng trưa
Bao năm cách biệt vẫn chưa hẹn về!

Ôn Lan thành 94





Mối duyên hờ

Với anh tôi đứng bên lề
Hẹn hò chửa có nguyện thề cũng không
Già nhân ngãi... non vợ chồng
Nợ duyên lộn mối tơ hồng lộn dây
Với anh tôi sống những ngày
Đau thương, hận, tủi đoạ đày tháng năm
Tương lai mờ mịt tối tăm
Cánh hoa đồng nội âm thầm héo khô
Với anh chỉ mối duyên hờ
Như ma hồn phách dật dờ từng đêm!

Ôn Lan thành -Hè 94





Nếu mình anh nhỉ đừng quen



Nếu mình anh nhỉ đừng quen
Chẳng thương, chẳng nhớ thì em đâu buồn
Nắng trưa chợt ghé qua vườn
Lọt qua kẻ lá nắng vương trên cành
Nếu mình anh nhỉ mộng thành
Thì em đâu có lệ quanh má đào
Hạ buồn nắng bỗng chao chao
Mây đen kéo tới mưa vào nhà ai
Nếu mình anh nhỉ đừng thay...
đổi lòng như áo chia tay vội vàng
Bữa qua cổi áo thu tàn
Trãi lên sắc tím vì chàng đã quên
Nếu mình anh nhỉ đừng đem...
thơ tình hai đứa mà xem như đùa
Bữa qua gió muốn giao mùa
Mà mưa chẳng chịu mưa lùa gió bay
Nếu mình anh nhỉ đừng say...
tình ta đã lỡ vì ai quên lời
Cố nhân ơi! Cố nhân ơi
Nếu mai có gặp hỏi người còn thương?
Bướm bay hoa đã phai hương
Tàn theo năm tháng bên đường viễn du...

Ôn Lan thành 93




Tan tác




Lá vàng tan tác chiều Thu
Em thôi quét lá tình thư qua cầu
Thời gian vội thoáng qua mau
Hoa xưa nhớ bướm vườn dâu hao gầy
Lá vàng tan tác bay bay
Áng mây xám lạnh mới hay Thu tàn
Mưa... mưa lá bỗng bay sang
Thơ sầu nước mắt bỗng tràn theo mưa
Lá vàng tan tác lối xưa
Đường chiều hun hút Thu vừa ra đi
Lệ mờ trên bến sông Ly
Thuyền sang một chuyến buồn gì thuyền ơi
Lá vàng tan tác rơi rơi...
Thương vầng trăng lạnh rã rời hồn thơ
Rời yên Tư Mã ngẩn ngơ
Ruột tằm đài đoạn hoang mồ Liêu Trai
 Lá vàng tan tác chiều phai
Em về quét lá đếm ngày lưu vong
Thuyền trôi thuyền bỗng ngược dòng
Có trôi  về phía sông Hồng thân quen?

Ôn Lan thành- Thu 93




Mẹ ơi! Cũng bởi vì đâu?
(thương về em tôi)

Chiều qua nhận được thư em
Xót xa lệ rớt thư lem mấy dòng
Tròn trăng chị vội lấy chồng
Vâng lời của mẹ mà lòng chị đau
Bảy năm nước mắt nghẹn ngào
Bảy năm nuốt hận xiết bao đoạn trường
Sài thành bụi phấn lỡ vương
Bùn nhơ lấm gót phấn hương phai rồi
-Chị ơi đừng khóc chị ơi
Hành trang đưa tiễn nghẹn lời tiễn đưa
Chị đi phương ấy gió mưa
-Em ơi ở lại quê xưa chớ buồn
Con thơ em hãy dùm thương
Công ơn dưỡng dục trăm đường nhờ em
Nha Trang phố đã lên đèn
Biển gờn gợn sóng sương đêm lạnh đầy
Chiều chiều chị vẫn ngồi đây
Nhìn ra biển rộng héo gầy tâm can
Biết rằng tình chỉ giây oan
Đành chôn dĩ vãng tình chàng chị quên
Đời em lỡ nợ lỡ duyên
Mười năm làm kiếp Đỗ Quyên gọi sầu
Tiếng than chẳng thấu trời cao
Thương em chẳng biết làm sao hỡi trời
Người thương đến lúc tàn hơi
Mẹ không cho gặp ngăn đôi cuộc tình
Mười năm em khóc một mình
Khổ đau... đau khổ vóc hình héo hon
Tuổi xuân ngày tháng hao mòn
Như chim lẻ bạn nỉ non trên  ngàn
Đời em dang dở trái ngang
Cũng như đời chị lỡ làng từ lâu
Mẹ ơi cũng bởi vì đâu
Chị em con phải khổ đau thế này?

Ôn Lan thành- Đông 93







Tiếng Mẹ thở dài


Vầng trăng bỗng ngã non Đoài
Nghe chăng tiếng mẹ thở dài canh thâu
Đâu đây tiếng quốc gọi sầu
Thương non nhớ nước gục đầu chết khô
Cành Nam lạc bước về Ngô
Tây Thi gái Việt cống Hồ vì sao?
Kiệu đưa Phạm Lãi lòng đau
Vì non, vì nước má đào ra đi
Cô Tô đài đón Tây Thi
Phù Sai đắm sắc chết vì giai nhân
Chìm trong bể ái niềm ân
Quân vương nào biết nước gần sắp tan







Thương sao tiếng quốc trên ngàn
Thương sao bà mẹ võ vàng năm canh
Đèn dầu leo lét mái tranh
Mưa đêm nhà dột rơi quanh chỗ nằm
Mẹ Việt Nam... Mẹ Việt Nam
Đau thương chinh chiến bao năm mỏi mòn
Khóc chồng rồi lại khóc con
Nuôi đàn cháu dại khi còn trong nôi
Mẹ Việt ơi... Mẹ Việt ơi
Trên lưng hằn vết in đời đau thương
Mẹ già một nắng hai sương
Quằn vai một gánh chuyện buồn quê hương
Bữa qua tiễn cháu lên đường
Thở dài mẹ dấu buồn vương mắt rồi
Chợt nghe tiếng quốc ngậm ngùi
Mẹ ngồi tựa cửa lệ chùi chửa khô!!!...

Ôn Lan thành- Xuân 94



Những giòng sông


Ba Vì bỗng nhớ sông Lô
Mưa phùn sông Đuống đầp mồ "Thâm Tâm"
Sông Hồng sông Chảy âm thầm
Trông về sông Đáy sông Gầm mà đau
Sông Đà có nhớ về mau
Sông Thương ghé bến sông Cầu, Đằng Giang
Nơi đây bại tướng Thoát Hoan
Cuốn cờ dấu trống quân tàn hồn kinh!
Hồng Hà ghé bên Thái Bình
Hỏi thăm sông Cả có nhìn sông Con
Sông Giang, Bến Hải hao mòn
Ngóng về Thạch Hản héo hon canh trường
Bồ Điền, Cam Lộ sông Hương
Tranh, Khang kết hợp mà thương Thu Bồn
Ai về Trà Khúc sông Bông
Ghé thăm An Lão, Trà Bồng dùm em
Sông Ba nhớ mãi Phú Yên
Muốn thương sông Cái sợ phiền sông Mao
Bờ cây sông  Luỹ xôn xao
Anh sang sông Giấy chiều nao quên về! 

Ôn Lan Thành - Thu 93




NGUYỄN VĂN THANH người em quá cố và
DIỄM CHI NINA KIM  lúc nhỏ


Em tôi
(tưởng niệm người em quá cố NGUYỄN VĂN THANH
chết bên cầu THỦ LỰU- LONG ĐIỀN)

Ngồi đây chị kể em nghe
Chuyện con chim Quốc chuyện ve gọi sầu
Chuyện nàng con gái hái dâu
Chuyện thời ly loạn cây cầu Hiền Lương
Ngày xưa em chửa đến trường
Dắt em theo mẹ, khám đường thăm cha
Dỗ em chị hứa mua quà
Hái chùm mận đỏ bên nhà cho em
Trong mùa ly loạn đã quen
Lớn lên chung sách chung đèn bên nhau
Khăn tang anh trắng mái đầu
Gia đình tan nát khổ đau dập dồn
Thương người vợ mới hứa hôn
Khăn tang trắng quá khi tròn đôi mươi
Thi hài bạc mệnh em tôi
Chết nằm tức tưởi ngậm ngùi đau thương
Anh tôi chết ở sa trường
Em tôi chết ở ven đường quê hương
Qua cầu Thủ Lựu buồn vương
Mộ anh xanh cỏ, mưa buồn mộ em!!!...

Ôn Lan thành 93




Chùa Cầu


Nhớ nguồn
(Mến tặng TRẦN TRUNG ĐẠO)


Tập thơ em tặng làm quen
Suốt đêm chị đọc dưới đèn suốt đêm
Trần gian nửa nhớ nửa quên
 Trung, Nam trôi nổi  bao phen dập vùi
Đạo đời biết chốn nào vui
Đổi thay... thay đổi hỏi người buồn chăng?
Cả đời sầu nước  băn khoăn
Thiên Thai lạc lối mấy trăng chưa về
Thu tàn mây trắng lê thê
Tiếng ru nhịp võng tình quê mõi mòn
Mẹ ngồi vá áo trông con
Cười ra nước mắt héo hon tuổi chiều
Hội An giờ chắc buồn thiu
Duy Xuyên cố quận tiêu điều vì đâu
Quảng Nam mây trắng đỉnh sầu
Đàn chim lạc Việt dãi dầu nắng mưa!!!...

Ôn Lan thành-21-2-1994






Sao thơ vẫn buồn

Gặp em... em hỏi về chưa?
Về thăm xóm cũ quê xưa mẹ chờ
Gặp anh... anh hỏi bao giờ?
Về thăm thôn Vỹ mẹ mờ mắt trông
Gặp hoa... hoa hỏi: Nhớ không?
Sao chưa trở lại để sông đôi bờ
Gặp người... người hỏi: Bâng quơ
Bao năm rồi nhỉ sao thơ vẫn buồn?
Gặp con bướm lạ sao vườn
Lẳng lơ bướm hỏi: Con đường Thiên Thai
Hoa rằng: Bướm muốn tìm ai?
Thiên Thai đóng cửa từ ngày bướm xa
Ngẩn ngơ bướm bảo: Thế à 
Vậy thì Lưu Nguyễn biết là về đâu?
Gặp em buồn bã qua cầu
Bướm bay mất biệt để sầu một phương!!!...

Ôn Lan thành -Xuân 94






Bên này hết nắng lại mưa


Bên nay mưa nắng bất thường
Nhìn mưa đếm giọt trong vườn bơ vơ
Tây...Đông ngăn cách đôi bờ
Bữa qua gã nắng ngẩn ngơ một mình
Nắng qua chưa ấm thư tình
Muốn mời ai chén rượu quỳnh đêm nay
Uống dùm ta chén đắng cay
Mưa ơi đừng khóc vì ai quên lời
Nắng mưa... mưa nắng tại trời
Biển rào rạt sóng gọi người tình xưa
Bên nay hết nắng lại mưa
Giọt buồn, giọt nhớ, giọt thừa thải rơi
Bến lòng bèo dạt hoa trôi
Nắng hiu hắt nhớ mưa rời rả bay
Bên kia nước mắt đong đầy
Bên nay giọt lệ trên tay ngập ngừng
Bên này xứ lạ người dưng
Tình người bản xứ lạnh lùng giá băng
Tại mưa làm ướt chiếc khăn
Lạnh qua phòng vắng chiếu chăn ơ hờ
Rã rời bụi phấn hương mơ
Chênh chênh bóng nguyệt mờ mờ bến sông
Ngóng về phương ấy trời Đông
Trông mai nắng tới còn hồng chút duyên!

Ôn Lan thành -Thu 93








Một chiều dừng quân

Dừng quân chiều ấy gặp em
Tôi người lính trận chưa quen hẹn hò
Cảm ơn tình ấy em cho
Tim em anh nhận rồi mơ cuộc tình
Dưới dàn thiên lý xinh xinh
Chợt lòng thương quá trộm nhìn ước ao
Có con bướm lạ bên rào
Lượn quanh ngoài ngõ muốn vào vườn xuân
Say tình hồn cứ lâng lâng
Nhà em tôi tạm dừng chân một chiều
Bài ca hát tặng em yêu
Cung đàn réo rắt buồn hiu hắt buồn
Hành trang mai sáng lên đường
Tôi đi trả nợ máu xương cho đời
Ghét then chi thế hỡi trời
Nở nào đày đoạ chi người tôi yêu!

Ôn Lan thành -Hè 93






Nắng sớm mưa chiều

Bên nay nắng sớm mưa chiều
Cành khô trụi nhánh tiêu điều vì Đông
May hoài chiếc áo chưa xong
Chỉ thì lộn mối tơ hồng lộn dây
Chim sâu chim chíp lạc bầy
Mưa chiều rả rích mưa bay qua vườn
Ngậm ngùi thân phận viễn phương
Đường kim mũi chỉ cũng buồn vu vơ
Sáng nay nắng sớm ơ hờ
Chẳng buồn ở lại trên tờ hoa tiên
Đường may chỉ rối tơ duyên
Mưa chiều vội đến đầu hiên sụt sùi
Nắng mưa... mưa nắng bùi ngùi
Ta ngồi may áo cho người vu quy
Chạnh lòng nhớ bạn cố tri
Buồn buồn nắng sớm vội đi qua cầu
Mưa chiều ướt áo nàng dâu
Mười hai bến nước về đâu hỡi nàng?

Ôn Lan thành -Đông 93






Đường khó đi

Quen anh em cũng muốn sang
Đường xa xôi quá còn đang ngại ngùng
Vốn ta kẻ lạ người dưng
Biết đâu tiền kiếp không chừng quen nhau
Hỏi thăm người ngợm ra sao
Dung nhan đẹp, xấu được bao tuổi rồi?
Nói ra thêm ngượng cả người
Vốn nhà họ "Bạch" tiếng thời gái quê
Thơ, văn chẳng phải là nghề
Nói năng quá vụng có nghe thêm buồn
Tánh tình mưa nắng bất thường
Quen chi để khổ bởi đường khó đi
Bướm ơi đừng đến làm chi
Vườn lòng đã khép từ khi Thu tàn!

Ôn Lan thành- Thu 93





Biển sầu 2


Thu sầu vì bởi ly tan
Biển sầu vì bởi hồn oan dật dờ
Sóng sô nước dạt lên bờ
Tầu lìa xa bến bỗng mờ sơn khê
Tự dưng con mắt đỏ hoe
Thấy anh có mẹ lòng nghe buồn buồn
Lắng nghe tiếng gọi trùng dương
Nhìn muôn đợt sống mấy đường chiêm bao
Trên trời lấp lánh nghìn sao
Tấm lòng của biển dạt dào nhớ thương
Chiều xưa chị bỏ Quê Hương
Bỏ em với mẹ quên đường về quê
Mưới tám năm vẫn chưa về
Hoài trông quê cũ não nề lòng con
Nhớ thương đày đoạ từng cơn
Tóc mai sợi ngắn buồn hơn sợi dài
Biển sầu mõi cánh chim bay
Mai này rũ cánh thương hoài bến xưa.
Chia tay chén tiễn chén đưa
Điệu ru nước mắt như mưa ngập ngừng
Nhớ non, nhớ nước rưng rưng
Bữa qua chim Việt nhớ rừng biếng ăn
Chị về thêu tiếp chiếc khăn
Đêm tàn canh lụn vết nhăn lưu đày
Bơ vơ giữa cõi trần ai
Lòng người dù có đổi thay mặc lòng
Trong vườn bầu bí trổ bông
Bờ Tây con đứng bờ Đông mẹ chờ
Biển sầu hồn chết vào thơ
Quê Hương chìm nỗi chẳng ngờ viễn phương!

Ôn Lan thành 93





Chiếc cặp gỗ

(Kính dâng hương linh thân phụ NGUYỄN VĂN CẨN
những ngày thăm nuôi tại  nhà tù Bà Rịa-Vũng Tàu)


Mỗi  ngày hai buổi đến trường
Đi ngang qua đó khám đường xanh xao
Ngập ngừng lòng bỗng thấy đau
Sợ người lính gác cuối đầu em đi...
Tuổi thơ còn được những gì
Tự do... địa ngục... chia ly đoạ đày
Tay ôm cặp gỗ trên tay
Ngang nhà giam lệ bỗng đầy mắt em
Học đường buồn bã kề bên
Lời cô giáo giảng bỗng quên đầu bài
Nhiều khi cứ bị phạt hoài
Ngồi trong lớp học tâm bay bềnh bồng...
Nhìn qua khám tối mênh mông
Mực lem nét bút buồn trông rã rời
Trống trường chúng bạn ra chơi
Em lau nước mắt lệ rơi ngập ngừng...
Thấy cha em chẳng dám mừng
Đoàn tu lê bước mịt mùng tương lai
Bên kia cha bị tù đày
Bên này con học cho ngày mai sau!!!...

Ôn Lan thành - Đông 93








Người anh quá cố NGUYỄN VĂN BÚP
1943-1965

Tháng Bảy mưa Ngâu
(Tưởng niệm người anh quá cố
NGUYỄN VĂN BÚP 1943-1965
thương gửi về chị LAN người vợ chưa cưới)

Sụt sùi tháng Bảy mưa Ngâu
Chàng Ngưu chờ quạ bắt cầu sang thăm
Vì đâu lỡ chuyện trăm năm
Anh đâu còn nữa xác nằm nghĩa trang
Ngây thơ chị quấn khăn tang
Tròn hai mươi tuổi dở dang cuộc đời
Mưa Ngâu nức nở rơi rơi...
Ngày này năm trước chung đôi chung đường
Mẹ ngồi nước mắt đau thương
Tin anh gục ngã sa trường đêm qua
Xe tang thay chiếc xe hoa
Bỏ người vợ trẻ, mẹ già ra đi
Áo quan phủ lá quốc kỳ
Mẹ ngồi giọt lệ lâm ly  nghẹn ngào
Trên trời lấp lánh nghìn sao

Chờ ai Chức Nữ lệ trào sông Ngân!
Mỗi năm hội ngộ một lần
Còn anh với chị dương trần chia tay
Anh về hoa trắng chị cài
Xếp đi áo cưới vào ngày Vu Lan!
Mẹ ngồi bên cổ áo quan
Chị ôm tấm ảnh hai hàng lệ rơi
Thương ai mưa khóc rã rời
Tiếng kèn não nuột thay lời tiễn đưa
Vì sao tháng Bảy hay mưa
Vì sao goá phụ khóc mùa mưa Ngâu!!!...

Ôn Lan thành -Đông 93





Trăng vỡ cuối ngàn

(Thân tặng nhà thơ HẢI TRIỀU LÊ KHẮC ANH HÀO)


Vì đâu chìm đáy sông sâu
Gươm xưa đã gẩy Quốc sầu, trăng tan...
Đêm qua trăng vỡ cuối ngàn
Thẩn thờ nhìn bóng trăng tàn mà thương
Người đi chiều ấy qua truông
Mới hay nước đã bỏ nguồn lưu vong
Buồn buồn trăng ghé qua sông
Mới hay tráng sĩ đi không lần về
Kinh Kha hề... Kinh Kha hề
Bên bờ Dịch Thuỷ câu thề còn vang
Bên này nghe Quốc thở than
Đau lòng nhớ nước còn đang đoạ đày
Bên này ngọn bút ta thay
Thành thanh gươm bén ta xây cơ đồ
Nghìn lời uất hận vào thơ
Nước non còn đó đang chờ hùng anh!

Ôn Lan thành- Hè 94






Thiên Thanh

(Mến tặng nghệ sĩ Thiên Thanh)

Trời xanh cây lá cũng xanh
Hồn ta vướng áo "Thiên Thanh" lâu rồi
Giọng ngâm cao vút chơi vơi...
Nghe tim vỡ vụn xuống đời quạnh hiu
"Thiên Thanh" mầu áo tôi yêu
Cung tơ réo rắt làm xiêu lòng người
Sông Hương nước lạnh lùng trôi
Thanh ơi sao chẳng chờ tôi hỡi nàng?
Bài thơ tình ái dở dang
Ngâm chi mà để nát tan cõi lòng
Thuyền trôi  con nước ngược dòng
Vân Lâu bến cũ sầu Đông não nề
Thơ buồn sao vẫn muốn nghe
Lòng buồn mấy xám bỗng che mặt trời
Trái sầu vừa mới rụng rơi
Giọng ngâm người ấy chao ôi! Nhớ hoài
Nhớ người nửa tỉnh, nửa say
Bài thơ đoạn cuối hỏi ai chẳng buồn
Tại mình ngược chuyến đò thương
Thần Kinh còn đó mây vương nội thành
Trời xanh ngọc bích cũng xanh
Phố chiều thoáng áo  "Thiên Thanh " nhớ nàng!

Ôn Lan thành - Thu 93




Em đến thăm anh một chiều mưa

Chiều mưa em đến thăm chàng
Mưa làm ướt áo vội vàng bước nhanh
Cổng rào sao vắng lạnh tanh
Mưa bay lất phất long lanh giọt buồn
Chiều mưa nặng bước cô đơn
Từng dòng lệ nhỏ tím hồn thương đau
Buồn anh lỗi hẹn vì sao?
Em không đến nữa rầu rầu mưa bay
Chiều mưa ướt áo, vai gầy
Hàng cây trút lá lạnh đầy mắt em
Hẹn chi mà nở đành quên
Để em lặn lội đi tìm! Anh đâu?
Chiều mưa em bước qua cầu
Tay cầm chéo áo tay lau giọt sầu
Mưa buồn, mưa bỗng rơi mau
Em về mà tủi mấy câu ân tình
Chiều mưa em bước một mình
Hỏi hoa... hoa rũ làm thinh hoa tàn
Mưa... mưa xuống cõi nhân gian
Chiếc bong bóng vỡ thành ngàn giọt châu!

Ôn Lan thành- Thu 93










Mộng cũ bâng khuâng

Năm xưa hai đứa quen nhau
Tại anh quên lễ cau trầu hỏi em
Thuộc lòng bài học hoa sen
Gần bùn mà chẳng bị lem vì bùn
Thu đi gửi gió môn trùng
Buồn theo bài hát cuối cùng biệt ly
Tình đầu... tình cuối cũng đi
Dở trang nhật ký buồn ghi mấy dòng
Chiều qua có kẻ sang sông
Trăng rằm mười sáu sầu Đông trăng chìm
Bao năm rồi chẳng đi tìm
Sen kia quên nở im lìm dưới ao
Năm xưa vừa nói yêu nhau
Bỗng tình tan vỡ quên chào cố nhân
Xuân về mộng cũ bâng khuâng
Én bay mất biệt tuổi Xuân qua rồi...

Ôn Lan thành- Xuân 94





Lỡ

Lỡ say chén rượu, men đời
Lỡ trao tình ấy cho người chinh nhân
Lỡ gây oan trái vào thân
Lỡ chia tay với tình nhân lâu rồi
Lỡ nhìn thấy ánh sao rơi
Sanh lầm thế kỷ hai mươi hao gầy
Lỡ buồn nên ghé qua đây
Gặp chàng nên mới do dây kết tình
Lỡ sanh vào buổi chiến chinh
Làm thân con gái phận mình tả tơi
Lỡ làm hoàng hậu không ngôi
Quân vương mất nước nỗi trôi phương nào?
Lỡ duyên nên nhớ vườn đào
Hẹn người trong mộng kiếp sau xin chờ
Lỡ chôn tình xuống hoang mồ
Khúc ca trường hận cơ đồ ngửa nghiêng
Lỡ cùng thơ có tiền duyên
Ván kia đã đóng vào thuyền còn đâu
Lỡ trôi theo sóng bạc đầu
Chìm sâu dưới đáy Biển Sầu đơn côi!

Ôn Lan thành -Hè 94






Cảm ơn đời

Cảm ơn xin cảm ơn đời
Cho tôi nắng ấm khung trời tự do
Cảm ơn đời đã ban cho
Những dòng lệ đắng cùng thơ tâm tình
Cảm ơn một kiếp phù sinh
Cuốn theo lượn sóng vô minh mịt mờ
Cảm ơn tằm nhả đường tơ
May hoài chiếc áo giấc mơ đêm tàn
Cảm ơn em đã gặp chàng
Dù duyên ngắn ngủi nhưng ngàn mến yêu
Cảm ơn nắng sớm, mưa chiều
Tình đầu, tình cuối cũng nhiều long đong
Cảm ơn ấp lạnh quạt nồng 
Ghét then Nguyệt Lão tơ hồng chẳng se
Cảm ơn bóng mát hàng me
Đò sang một chuyến quên về bến xưa
Cảm ơn ngọn cỏ gió đùa
Người vô tình bước đạp bừa cỏ hoa
Cảm ơn nắng quái chiều tà
Cuốn theo ngọn sóng sát na dập vùi....

Ôn Lan thành -Hè 94





Ngậm ngải tìm trầm

Oan khiên trầm ngải trong tôi
Vẫn chưa giải hết, nổi trôi dật dờ
Khi say... khi tỉnh... khi mơ
Đêm ngày chẳng biết cơ hồ muốn quên
Khật khùng vì vướng ngải điên
Nửa người, nửa ngợm oan khiên buột ràng
Ngải oan ai bỏ giữa đàng
Vướng vào đau ốm võ vàng thảm thương
Tại người hay ngải vô lương?
Tranh danh đoạt lợi chỉ phường áo cơm
Bữa qua rồng đến nhà tôm
Ngải yêu bỗng vướng từ hôm gặp người
Lên cơn, chợt khóc, chợt cười
Đảo điên... điên đảo khiến tôi lỡ lầm
Rừng sâu ngậm ngải tìm trầm
Lâu ngày hoá kiếp dả nhân mất rồi!

Ôn Lan thành- Hè 94








Người chị điên

(Tưởng niệm chị Cấm, người chị điên
chết bên cầu Cỏ Mây)


Đỏ xanh... xanh đỏ quanh người
Nghêu ngao chị hát những lời vu vơ
Lang thang ngủ bụi, ngủ bờ
Khi thì góc chợ dật dờ như ma
Bánh mì, hộp sữa làm quà
Đôi khi chị tỉnh thăm nhà phút giây
Mẹ rầy: - Ăn mặc thế này
như phường hát bội ăn mày lang thang
Chị cười ngây dại dòn tan
- Con làm đào hát phải mang đủ mầu
Nhớ xưa chị thích nhai trầu
Cô đơn chị chết bên cầu Cỏ Mây
Long Điền chợ nhỏ chiều nay
Vắng bà điên ấy hỏi ai có buồn?

Ôn Lan thành- Thu 93






Nắng hàng cau

Chiều chiều nắng úa ngoài nương
Vá quàng manh áo mà thương giây trầu
Nắng hàng cau... nắng hàng cau
Mấy con sáo sậu bay may qua vườn
Chiều chiều gió quyện mùi hương
Hoa cau, hoa bưởi vương vương tóc nàng
Trầu, cau nói chuyện đá vàng
Ai têm thật khéo thiếp chàng xe duyên
Nắng ngoài hiên... nắng ngoài hiên
Dừng bên khóm trúc nắng xuyên qua cành
Lá trầu mới hái còn xanh
Buồng cau, vôi trắng để dành cưới em
Tiếng ru mẹ hát thật êm
À ơi... con ngủ để đêm thôi buồn
Nắng hàng cau... bóng bên đường
Mấy con sáo sậu viễn phương chưa về!

Ôn Lan thành- Đông 93





Giã từ phố cũ Nha Trang

Mưa... mưa mờ bóng Hòn Tre
Biển rào rạt sóng lòng nghe buồn buồn
Xa dần mờ bóng thuỳ dương
Giã từ lòng những luyến thương Nha thành
Giã từ nước mặn, biển xanh
Lặng người tôi đứng chẳng đành ra đi
Biển Sầu lấp lánh tà huy
Nha Trang gạt lệ chia ly ngậm ngùi
Trường An ơi... Trường An ơi
Đưa tay tôi vẫy nghẹn lời tiễn đưa
Nha thành nước mắt theo mưa
Rơi trên biển mặn buồn xưa não nề
Mưa lê thê... mưa lê thê
Hòn Chồng đã lỗi câu thể còn đâu
Về Trung mà dạ nao nao
Con đường Phú Quốc nghẹn ngào tơ vương
Mới xa sao nhớ dị thường
Xa rồi Cầu Đá con đường Duy Tân
Nha thành nắng úa bâng khuâng
Xa đường Độc Lập xa dần La San
Giã từ phố cũ Nha Trang
Giã từ bạn hữu Trường An giã từ...

Xứ biển Florida Xuân 94





Thu Vân
(viết về Nguyễn Thu Vân)


Mưa buồn làm ướt trang thư
Về đâu hỡi áng mây thu lạc loài
Cái tên Định Mệnh an bày
Tủi cho thân phận vắn dài lệ rơi...
Mất cha nên khổ cả đời
Lối về Bình Trị rã rời bước chân
Buồn chi em hỡi Thu Vân
Mây thu phiêu bạt số phần đành thôi
Lên ba em sớm mồ côi
Mây thu tím ngắt phương trời Bà Hom
Đói lòng ăn nửa bát cơm
Uống thêm nửa bát trà thơm cho đầy
Sang sông mẹ bước chiều nay
Nhìn theo dáng mẹ buồn cay đắng lòng
Thương cho đời mẹ long đong
Giữa đường gảy gánh sang sông đắm đò
Mẹ ơi con những âu lo
Quê nhà no đói... đói no chưa tường
Về thăm gặp mẹ thêm thương
Lên chùa lễ Phật dâng hương nguyện cầu
Mây Thu ôi dáng em sầu
Biết chăng Bình Trị dãi dầu nắng mưa
Vân ơi Thu đã giao mùa
Ngoài kia hoa lá cũng vừa rụng rơi...
Mây Thu lưu lạc xứ người
Thương cho phận mẹ ngậm ngùi phận con
Mất cha bùn lấm gót son
Quen đời viễn xứ mây còn phiêu du
Mưa buồn làm ướt trang thư
Về đâu hỡi ánh mây Thu lạc loài...

Xứ biển Florida- Đông 93





Tình thư mắt biếc
(Mến tặng LÊ THAO CHUYÊN)


Tình thư mắt biếc u hoài
Buồn xanh xao nhớ chiều phai cuối đường
Mắt em thoáng chút sầu vương
Hồn ta chết lịm bởi thương ai rồi
Tình thư mắt biếc lệ rơi
Có con thuyền đắm chơi vơi giữa dòng
Chiều qua lành lạnh gió Đông
Choàng thêm chiếc áo mà lòng giá băng
Tình thư măt biếc bâng khuâng
Nao nao trăng xế mấy lần trăng tan
Lá phong hàng xóm bay sang
Hình như mắt biếc chợt mang mang sầu!

Xứ biển Florida 16-12-94








Biển động
(Tưởng niệm chị NGUYỆT hiền nội 
anh PHAN QUANG ÂN, chết trên đường vượt biên)


Thuyền chìm sóng vỗ lao xao
Nguyệt chìm đáy nước biển sâu Nguyệt chìm
Ly hương mỏi mắt anh tìm
Nguyệt còn đâu nữa im lìm bóng trăng
Chia tay anh cứ nghĩ rằng
Sanh ly đôi ngã cách ngăn tạm thời
Chẳng ngờ biển động nước trôi...
Đã xô bóng Nguyệt chôn người thân yêu
Chìm sâu bóng Nguyệt hắt hiu
Để anh ở lại trăm điều đắng cay
Bảy năm cải tạo lưu đày
Tìm em mong sẽ có ngày trùng hoan
Đến đây anh chít khăn tang
Đến đây hai đứa đôi đàng âm dương
Đến đây anh mất người thương
Tự do quá đắc vùi xương Biển Sầu
Thuyền chìm sóng vỗ lao xao
Nguyệt chìm đáy nước biển sâu Nguyệt chìm...

Xứ biển Florida- Thu 93






Xe duyên
(Tưởng niệm nhà văn THANH NAM
đã xe duyên tôi với nàng thơ)

Hững hờ bút mực nằm I'm
Sao sa, trăng rụng trong nghiên đêm rồi
Cành Nam từ độ nổi trôi
Nhớ đàn chim Việt nhớ thôi vô cùng
Nghiên buồn nhớ bạn tình chung
Chìm trong hư ảo mông lung xa vời...
Mực khô bút cũng rã rời
Góc nhà con nhện bồi hồi nhớ ai
Cành Nam " Đất Khách " trao tay
Xe  duyên mai mối... mối mai cho người
Nàng Thơ đã đến với tôi
Kiếp tằm vướng nghiệp từ thời thơ trao
Vườn thơ duyên thắm trúc đào
Tôi yêu từ độ bước vào cõi thơ
Cành Nam giờ đã yên mồ
Riêng tôi phận đẹp cũng nhờ xe duyên!

Xứ biển Florida- Hè 94





Anh tôi
(Tưởng niệm người anh quá cồ
NGUYỄN VĂN HOA 1938-1971)

Anh tôi chẳng thích bút nghiên
Thường hay trốn học làm phiền mẹ cha
Anh đi Quân Dịch xa nhà 
Thích làm lính chiến đồn xa địa đầu
Làm trai anh giữ mấy câu
Chết cho Tổ Quốc chẳng cầu luỵ ai 
Đời anh lính chiến miệt mài
Ba lô, áo trận sống ngoài biên cương
Anh không chết ở sa trường
Mà anh lại chết bên giường thê nhi
Mẹ buồn bao cuộc từ ly
Xóm buồn tang tóc từ khi giặc về
Anh đi giữ trọn tình quê
Chị buồn ly biệt bờ đê lạnh đầy
Bụng mang dạ chửa héo gầy
Thêm đàn con dại từ rày thiếu cha
Đến ngày nở nhuỵ khai hoa
Biển Sầu chất ngất chị qua một mình
Tay cầm chiếc áo nhà binh...
của anh để lại chị nhìn xót xa !!!...

Xứ biển Florida- Xuân 94







Giòng sông Hát 

Nhớ ngày mùng sáu tháng ba
Bên giòng sông Hát hai bà hy sinh
Màu tang bỗng trắng Mê Linh
Thế cùng lực kiệt trầm mình Hát Giang
Đá vàng rồi cũng nát tan
Khi quân Mã Viện tham tàn tràn vô
Chẳng nài phận liễu đào tơ
Thù chồng nợ nước làm ngơ sao đành

Lưng voi, chiếm luỹ đoạt thành
Trưng Vương nữ kiệt sử sanh lưu truyền
Đứng lên phá nát xích xiềng
Đập tan giặc dữ trận tiền lập công
Thù nhà, nợ nước trả xong
Lên ngôi vương nữ rạng dòng họ Trưng
Toàn dân mở hội ăn mừng
Thoát vòng nô lệ độ chừng ba năm
Chẳng ngờ bọn giặc goại xâm
Đem quân trở lại phương Nam phục thù
Cẩm Khê, Lãnh Bạc, Kim Vu
Mê Linh, Yên Lãng, Thần Phù, Vĩnh Yên
Địa danh tử chiến ngửa nghiêng
Hồ Tây, Lãnh Bạc hồn thiêng vẫn còn
Đền thờ tại xả Hát Môn
Nữ hùng huyết lệ Lạng Sơn bia đề !

Xứ biển Florida- Xuân 94





Cũng là người dưng

Sáng nay chim sẻ không về
Bí tàn, bầu héo ê chề bướm ong
Hết mùa bí chẳng ra bông
Giã từ lan tím theo chồng vu quy
Sứ kia cũng hết xuân thì
Hoa lài chẳng nở buồn gì bướm ơi?
Mimosa chẳng trả lời
Cành khô trụi nhánh bồi hồi lá bay
Người ta mượn rượu để say
Còn mình chẳng biết say ai bây giờ
Thôi thì say với nàng Thơ
Đêm nằm gối mộng trên tờ hoa tiên
Với ta Thơ vẫn còn duyên
Trắng đêm tâm sự chẳng phiền bướm hoa
Rằng xa thì thật là xa...
Dù thương cho lắm cũng là người dưng !

Xứ biển Florida- Thu 93


  


Gửi đến anh

Gửi đến anh chút nhớ nhung
Bài thơ kỷ niệm cuối cùng chia tay
Bài thơ hạnh ngộ còn đây
Bút nghiên hờ hững gió mây hững hờ
Gửi đến anh mấy bài thơ
Ngoài kia gió bấc cành khô sang mùa
Bỗng nhiên chạnh nhớ người xưa
Tình thơ tiếp nối vẫn chưa hết lời
Gửi đấn anh... chỉ anh thôi
Những câu mơ ước của thời hai mươi
Phải chi quay được mặt trời
Trở về tuổi mộng gặp người em thương
Gửi đến anh chút nắng buồn
Cuộc đời trôi nổi hoàng hôn sắp tàn
Bèo mây tan hợp... hợp tan
Gửi thương... gửi nhớ theo làn gió bay...

Xứ biển Florida- Hè 93






Mùa phượng vĩ

Nằm nghe phượng vĩ thở dài
Hạ vừa mới ghé hoa cài buồn thiu
Trường xưa mái ngói xanh rêu
Phượng hồng năm ngoái rụng nhiều vì đâu
Nằm nghe Hạ lướt đỉnh sầu
Trên cây chùm gửi xót đau phận mình
Quen nhau từ buổi chiến chinh
Dấu chân để lại sông Dinh nhớ đầy
Qua trường ai... qua trường ai
Ve sầu trỗi tiếng hát bài ly ca
Tro tàn lửa trại đêm qua
Kẻ về thay áo người ra chiến trường
Mỗi năm phượng vĩ vẫn buồn
Nhớ người năm trước vẫn thường ngồi đây
Nằm nghe phượng vĩ thở dài...
Hạ vừa mới ghé hoa cài buồn thiu...

Xứ biển Florida- Hè 94






Linh Phương
(thân tặng nữ Nhạc sĩ Linh Phương)

Thương về Đồng Tháp dấu yêu ơi
Bóng lẽ Linh Phương nhớ một người


Phương nào là bến tình yêu
Phương nào sóng gió quá nhiều phong ba
Hỡi người nghệ sĩ tài hoa
Vì đâu cung oán lệ sa ngậm ngùi?
Cành hoa ai dẩm lên rồi
Đường tơ lỗi nhịp chao ôi! Nát lòng
Phương nào là bến nước trong
Lỡ mang số kiếp má hồng đành thôi
Tấu chi khúc nhạc không lời
Đau thương cũng thế khóc cười với ai
Bá Nha say tỉnh... tỉnh say
Tử Kỳ chẳng đến thương hoài cố nhân
Phương này héo nụ tầm xuân
Bữa qua dở nón bâng khâng qua cầu
Cung thương nức nở ôi đau
Đường tơ chưa dứt gieo sầu vào tim !

Xứ biển Florida- Thu 93







Em về quét lá


Em về quét lá trăm miền
Quét bao phiền muộn quét phiền não đi
Em về quét lá cây si
Thấy tên hai đứa cây ghi chưa mờ
Em về quét lá vào thơ
Buồn xưa góp lại đấp mồ người thương
Em về quét lá muôn phương
Đốt lên nhóm lửa bên đường viễn du
Em về quét lá chiều Thu
Thấy chừng phương ấy sương mù vừa sa
Em về quét lá cây đa
Thương giàn mướp đắng luống cà vừa lên
Em về quét lá để quên
Mà sao vẫn nhớ đến tên một người
Em về quét lá mơ rơi
Bỗng thương lá rụng xuống đời quạnh hiu
Em về quét lá trong chiều
Buồn lên kỷ niệm bởi nhiều trái ngang
Em về quét lá thu vàng
Nhớ chàng lính trẻ tiếng đàn năm xưa
Em về quét lá sân chùa
Trầm luân một kiếp thuyền đưa sang bờ
Em về quét lá vào thơ
Buồn xưa góp lại đấp mồ người thương!

Xứ biển Florida- Đông 93






Cung đàn Tư Mã

Tình vấn vương... tình vấn vương
Vắng người trên đỉnh yêu đương sương mù
Buồn tàn Thu... buồn tàn Thu
Chơi vơi bạt gió cánh dù chơi vơi
Nhìn về phương ấy xa xôi
Tiễn đưa... đưa tiễn người ơi lệ trào
Thoáng nghe lòng bỗng nao nao
Cung đàn Tư Mã phượng cầu nửa đêm
Bài thơ cũ lấy ra xem
Buồn, thương, tiếc nhớ chợt len vào hồn!

Xứ biển- Xuân 94





Hoa đồng cỏ nội về đâu?

Tại người em ghét phấn son
Ghét tình đen bạc ghét con đường thành
Gận đời chẳng có mầu xanh
Để hoa đồng nội xa cành bơ vơ...
Vết bùn lấm gót nhà thơ
Chán đời xa mã tình hờ thế nhân
Dưới đèn một lũ thiêu thân
Yêu cuồng sống vội chẳng cần tương lai

Người tiên lạc bước trần ai
Thành đô hoa lệ chiều nay lỡ rồi
Gác buồn vì nhớ một người
Thơ buồn bèo dạt hoa trôi nghẹn ngào

Ánh đèn phố thị lao xao
Ngọn xanh, ngọn đỏ chao chao đêm tàn
Chơ vơ mấy ngọn đèn vàng
Hắt hiu... hiu hắt buồn sang mái lầu
Hoa đồng, cỏ nội về đâu?
Cỏ kia đã héo hoa sầu vì mưa
Nhớ về xóm cũ làng xưa
Đường xa xôi quá ai đưa hoa về
Vũ trường cuồng loạn đam mê
Bao nhiêu hoa rũ bên lề thành đô?

Xứ biển Florida-Đông 93




Địa danh

Quê tôi khói lửa mịt mờ
Địa danh An Lộc dật dờ hồn ma
Đồng Xoài tan nát thịt da
Sáu tư Bình Giã máu hoà thịt xương
Bình Long xác gửi sa trường
Mùa hè đỏ lửa quê hương điêu tàn
Loã lồ đại lộ kinh hoàng
Dân lành điêu đứng xóm làng xác xơ
Trị Thiên bỗng rũ mầu cờ
Mậu Thân xứ Huế  nấm mồ chôn chung
Bồng Sơn chiến trận hãi hùng
Chiều nao qua đó bỗng chùng bước chân
Khe Sanh tắm máu bao lần
Đường ra xứ Quảng Hải Vân sương mù
Giáo đường ghim vết đạn thù
Mái chùa đổ nát tháng tư ngậm ngùi
Quê tôi khói lửa tơi bời

Địa danh chôn xác bao người chết non
Lắng nghe Tổ Quốc ngậm hờn
Lắng nghe tiếng gọi Trường Sơn đang chờ !!!...

Xứ biển Florida- Xuân 94




Qua đó một chiều

Đường ra xứ Huế mịt mờ
Cày lên sỏi đá hồn thơ nghẹn ngào
Hàng tre nước lụt đổi màu
Trẻ em rách rưới chăn trâu bên đồng
Tam Kỳ có đậu xanh lòng
Xác xơ... xơ xác mấy giồng đậu xanh
Xóm thôn sao vắng lạnh tạnh
Cẳng người lai vãng mái tranh tiêu điều
Tam Kỳ qua đó một chiều
Dưới cầu mìn đặt xe liều chạy qua
Nhìn quanh giống xóm nhà ma
Khói lam chiều vắng mái nhà chơ vơ

Ôn Lan thành- Đông 93





Hãy ngủ đi thơ

Thơ ơi hãy ngủ đi thơ
Để em đi hái trái mơ tặng chàng
Chim rừng bỗng vút bay ngang
Trái mơ chưa thấy thác ngàn thác reo
Nhìn lên dốc đá cheo leo
Mấy chùm lan tím còn treo trên cành
Buồn tay bứt nụ còn xanh
Mấy con bướm trắng lượn quanh đi tìm
Thấy em lạc giữa rừng sim
Lội qua suối biếc trăng chìm vào thơ
Ngủ đi thơ nhé ta chờ
Dù cho con nhện dây tơ chẳng còn

Nghe khèn bản Thượng ! Ôi buồn
Lạc qua rừng trúc lối mòn quạnh hiu
Ngủ đi thơ quấn khăn điều
Ta ru thơ ngủ sớm chiều bên nhau
Buồn tay ta vớt trăng sao
Nhớ ai ngơ ngẩn đêm nào ngẩn ngơ
Xuống hàng dấu chấm bơ vơ
Thơ rơi xuống đất hững hờ lá bay
Ngủ đi thơ ngủ cho say
Khô dòng mực tím nhưng đầy ước mơ
Đêm nay trăng lặn sao mờ
Khép thời quá khứ buồn vu vơ buồn!

Xứ biển Florida- Thu 93





Tại ai

Ngày nao chín nhớ mười thương
Lá thư kể chuyện dọc đường anh nghe
Bữa qua nắng tắt sau hè
Tưởng rằng bướm đậu ai dè bướm bay
Ngày nao tình mới trao tay
Hỏi nàng hoa Sứ vì ai mà buồn?
Bữa qua nắng ghé qua vườn
Vì đâu con nhện cứ vương tơ sầu
Ngày nao nói chuyện cau trầu
Thương em anh muốn bắt cầu sang thăm
Vườn đào tính chuyện trăn năm
Đầu môi chót lưỡi em lầm! Ôi đau
Vì sao chẳng biết vì sao
Tại ai hai đứa xa nhau kiếp này
Cổng vườn khép kín từ đây
Mặc tình con bướm cứ bay ngoài rào...


Xứ biển Florida- Thu 93





Lê Thao Chuyên không còn nữa
(Tưởng niệm nữ văn sĩ quá cố  Lê Thao Chuyên 
đã vĩnh viễn ra đi ngày 13-5-1994)


Kết duyên cuối tháng mười hai
Bài thơ mến tặng ghi ngày quen nhau
Thư thăm Chuyên viết mấy câu
Tình Thư Mắt Biếc đổi trao tâm tình
Bàng hoàng khi nhận được tin
Chuyên không còn nữa ngỡ mình đang mơ
Nhìn thơ nước mắt bỗng mờ
Chợt nhìn tấm ảnh bây giờ Chuyên đâu?
Tiếc thương... thương tiếc lòng đau
Lá thư hạnh ngộ hôm nào còn đây !

Xứ biển Florida 94




Đêm mưa pháo Đà Nẳng

Đêm qua tiếng pháo ru dài
Phố phường Đà Nẳng bom cày nát tan
Nằm nghe tiếng pháo kinh hoàng
Rớt trên góc phố đỏ loang máu hồng
Đêm qua lạc vợ, mất chồng
Màn trời chiếu đất người không cửa nhà
Nắm nghe tầm đạn bay qua
Nhìn quanh lửa rực sáng loà đêm đen
Thịt tan xương cũng nát mềm
Người chìm biển máu phố chìm lửa binh
Đêm qua bỏ trống Thần Kinh
Sầu lên xứ Quảng chiến chinh điêu tàn
Đêm qua máu đỏ sông Hàn
Đoàn người di tản đã tràn về đây
Hải Vân chim bỏ đường bay
Đường đèo bỗng trắng chia tay ngậm ngùi
Đêm qua lửa dậy ngất trời
Tiếng bom hoà lẩn tiếng người khóc than
Nằm nghe tiếng pháo bay ngang
Đâu đây thần chết còn đang tung hoành
Đêm qua giặc chiếm cổ thành
Nhà tan cửa nát dân lành điêu linh
Đường phố trắng Phan Chu Trinh
Chuông chùa Non Nước thương tình nước non
Đêm qua kẻ mất người còn
Ngậm ngùi núi Ngủ Hành Sơn đau lòng
Đêm qua máu chảy ròng ròng
Nằm nghe mưa pháo núi sông tủi hờn !

Xứ biển Florida Đông 93





Duyên kỳ ngộ

Đi qua năm núi ba non
Rách bao nghìn áo giầy mòn mấy muôn?
Anh như cánh gió muôn phương
Bởi duyên kỳ ngộ giữa đường gặp đây
Giữa đời vật chất cuồng quây
Bạn bè tình cũng đổi thay theo mùa
Tình trường mua bán... bán mua
Lính rừng thắm mệt đành thua cuộc rồi
Nơi nào thì cũng thế thôi
Cũng mưa, cũng nắng mây trời mênh mông
Quen nhau thơ kết chung dòng
Hoà chung nước mắt đắng lòng tha hương !

Xứ biển Florida Xuân 93





Chim buồn bay đi

Chim xanh bỗng ghé qua vườn
Thấy giàn bầu héo chim buồn bay đi
Ta nào có trách làm chi
Hoa tàn, bầu héo bởi vì gió Đông
Chim xanh chẳng ở trong lồng
Giang đôi cánh rộng qua sông qua hồ
Ghé đây chim hót líu lo
Một bài điệp khúc tự do yêu đời
Chim bay khắp bốn phương trời
Hãy đem tiếng hát cho người xa xăm
Bên nay hoa héo âm thầm
Cánh chim xanh ấy biệt tăm phương nào?
Chim say biển rộng trời cao
Bữa qua vườn cũ nhớ nhau nên buồn !!!...

Xứ biển Florida- Thu 93







Đời vắng anh

Vắng anh đêm bỗng dài hơn
Nắm nghe tiếng dế nỉ non canh trường
Vắng anh nhện bám quanh tường
Ngày dài đăng đẳng chiếu giường lạnh tanh
Vắng anh em mất ngày xanh
Tim chừng đã chết theo vành khăn tang
Vắng anh đò bỗng sang ngang
Trăng thề đổ lệ ướt trang thư tình
Vắng anh em khóc một mình
Nhớ vòng tay ấm nhớ hình dáng xưa
Vắng anh đời bỗng dưng thừa
Ngoài kia trăng lặn sao vừa  rụng rơi
Vắng anh em chết một đời
Mộ tình xin đắp chôn vùi thương đau
Vắng anh lệ mặn Biển Sầu
Chim buồn vỗ cánh, con tầu cô đơn...

Xứ biển Florida- 94










Về đâu hỡi bé thơ ơi

Chiều Bồng Sơn...chiều Bồng Sơn
Máu hoà với nắng hoàng hôn đỏ rừng
Đạn bay bom nở không ngừng
Rơi trên đám mạ bom dừng ruộng sâu
Em về đâu... em về đâu?
Nhà tan trong lửa máu đào mẹ tuôn
Xác cha vất vưởng ngoài nương
Xác anh, xác chị dưới truông tan tành
Đời mong manh... đời mong manh
Trắng rồi trên mái tóc xanh ngậm ngùi
Nước mắt rơi, máu chị rơi
Chiều qua có trẻ mồ côi không nhà
Máu anh nhuộm đỏ vườn cà
Đỏ lên đôi mắt lệ nhoà đau thương
Bãi chiến trường... bãi chiến trường
Xác nằm chật đất máu xương rã rời
Chiều Bồng Sơn oán ngập trời
Tang thương đổ xuống cho đời cô nhi
Chiến tranh đi... chiến tranh đi
Mộ anh, mộ chị xanh rì đời em
Đời mầu đen... đời mầu đen
Chiến tranh chứng tích còn trên thân này
Đạn vẫn bay... đạn vẫn bay
Bồng Sơn tắm máu chiều nay không về
Tỉnh cơn mê... tỉnh cơn mê
Hãi hùng em đứng bên lề bơ vơ
Hỡi bé thơ... hỡi bé thơ
Về đâu hỡi bé khi mờ đao binh?

Xứ biển Florida- Đông 93






Thêm dòng thơ đau

Gọi anh... anh nở làm thinh
Cúp gang điện thoại đoạn tình đành sao
Tự nhiên chẳng đánh mà đau
Tủi thân nước mắt bỗng trào hoen mi
Gọi anh... anh bảo thôi thì
Từ đây đoạn tuyệt bởi vì tại em
Kể như hai đứa chưa quen
Thư em anh trả hỗng thèm nhận đâu
Gọi anh đào lấy giếng sầu
Từ đây thôi nhé mong cầu uổng công

Tiếng chuông chợt vỡ tơ lòng
Buồn chăng đành viết mấy dòng thơ đau!

Xứ biển Florida April -1-93








Hai mươi năm tình nghĩa thế sao
(viết cho Nguyễn Ngọc Sương)


Hai mươi năm thoáng qua mau
Nợ duyên... duyên nợ bỗng chào ta đi
Vì đâu hai đứa chia ly
Hoa tàn nên chẳng còn gì cho anh
Hai mươi năm thoáng qua nhanh
Ngày nao chung bóng nay đành chia tay
Chán chường bướm vội bay
Tại hoa hương sắc đã phai nhạt mầu
Nghĩa tình chỉ thế thôi sao
Gan bàu ruột thắt thương đau thế này
Bốn mùa thời tiết đổi thay
Bướm qua vườn khác vì say hoa hồng
Hai mươi năm nghĩa vợ chồng
Như cơn gió thoảng như dòng nước trôi
Đường đời em bước lẻ loi
Nhớ về kỷ niệm sầu rơi lệ mờ...

Ôn Lan thành Hè 94






Nàng Thơ nhỏ

Hỡi em Thơ nhỏ tôi mơ
Hương thơ chợt úa qua bờ sông xưa
Thơ nghèo sớm nắng chiều mưa
Hồn thơ hoá bướm mới vừa bay xa
Mộng đau khép cánh thư ngà
Bướm tìm trăng lạc nhạt nhoà tình thơ
Đêm tàn thơ bỗng ngẩn ngơ
Lệ buồn nhỏ xuống ướt tờ hoa tiên
Vườn đào Thơ khẻ gọi tên
Giáng Kiều chẳng thấy Tú Uyên vẫn chờ
Kêu sương cánh vạc bơ vơ
Đêm qua trăng lặn lệ mờ sao Khuê...

Xứ biển Florida -Thu 93





Cho em sống lại một ngày

Trong mơ anh thoáng hiện về
Ôi vòng tay ấm đam mê thuở nào
Chùm hoa tắm nắng xôn xao
Nghe mùi hương cũ bay vào vườn xưa
Hoang sơ mấy lối cỏ thưa
Tiêu điều vì bởi nắng mưa dập vùi
Bên n hau chưa trọn cuộc vui
Bàng hoàng tỉnh giấc ngậm ngùi! Ôi mơ!
Bao năm vẫn mối duyên hờ
Đường vào tình sử lệ mờ bóng mây
Cho em sống lại một ngày
Với anh vườn mộng tình say... say tình!

Xứ biển Florida- Thu 93







Qua biển một mình

Chiều xưa qua biển một mình
Chiều nag qua biển thì tình cũng qua
Sụt sùi mấy giọt mưa sa
Bỗng đâu trời nổi phong ba hãi hùng
Chiều xưa qua biển rưng rưng
Sóng cuồng thuyền đắm lạnh lùng biển sâu
Anh ở đâu? Anh ở đâu?
Em  chìm theo sóng bạc đầu cuốn đi
Chiều xưa nước mắt vu quy
Chiều nay lệ tủi trên mi cứ trào
Cánh dù bạt gió phương nao?
Mình em qua biển lệ đau mấy tầng!

Xứ biển Florida -Thu 93




Sanford Lasner (Giác Viên)


Cảm ơn người lính viễn chinh

(viết cho người bạn đời Sandy)
 

Gặp anh người lính phong trần

Từ phương Tây đến dừng chân phương này
Ơn người quân tử ra tay
Ngậm vành kết cỏ dạ này ghi tâm
Cảm ơn xin cảm ơn thầm
Lòng anh chung thuỷ bao năm chưa mờ
Biết bao giờ... biết bao giờ
Ơn đền nghĩa trả để thơ trọn tình
Cảm ơn người lính viễn chinh
Đã yêu nước Việt điêu linh đoạ đày
Sàigòn... Bình Thuỷ miền Tây
Nha Trang... xứ Quảng dấu giầy còn in
Ba lô áo trận đăng trình
Đường ra xứ Huế  Thần Kinh sương mù
Khe Sanh còn vướng hoa dù
Trị Thiên hằn vết đạn thù đêm qua
Dù rằng có khác mầu da
Chút lòng thương mến vòng hoa tặng chàng
Suốt đời ân nghĩa em mang
Nguyện xin đáp tạ lòng vàng ân nhân!

xứ biển Flrida- Thu 93








Phương Nhớ

Ước trời kéo nắng về phương nhớ
Vườn lạnh chiều thu ai chóng quên

 Ngoài sân chiếc lá ngoài sân
Bay về đâu nhỉ cõi trần bơ vơ
Nắng về cho ấm hồn thơ
Cho hoa trổ nụ hương mơ đợi người
Ngoài sân lá vẫn cứ rơi
Mưa lùa gió dạt cõi đời buồn thiu
Đã quen nắng sớm mưa chiều
Nơi này phương nhớ tiêu điều cỏ cây
Ngoài sân chiếc lá bay bay...
Mấy con chim sẻ bữa nay chẳng về
Chắc là chim lạc cõi mê
Quên rừng quên tổ bạn bè quê xưa
Ngoài sân lá úa đong đưa
Em tư lự đếm lá vừa bay đi
Tình yêu nào có được chi
Bởi thương lá rụng đôi khi ngậm ngùi...


Xứ biển Florida- Thu 93







Nguyễn Văn Búp
1943-1965

Goá phụ thơ ngây
(Tưởng niệm người anh quá cố  Nguyễn Văn Búp 
tử trận ngày 17-7-1965 âm lịch
thương về chị Lan người chị dâu chưa cưới)

Tình ơi tình đã xa rồi
Nát tan... tan nát giữa thời loạn ly
Tiếng kèn tiễn biệt người đi

Sáng qua mới gặp chiều thì đã xa
Chiều phai nắng nhạt mầu hoa
Nhìn hoàng hôn tới xót xa bến tình
Chiến trường khói lửa đao binh
Một vòng hoa trắng phủ hình hài anh
Khăn tang nước mắt chảy quanh
Thơ ngây goá phụ tóc xanh trắng rồi
Chiều nao anh chị chung đôi
Chiều nay trên mộ chị ngồi lẻ loi
Chị làm goá phụ hai mươi
Xe hoa chưa rước rượu mời chưa nâng
Xe tang trắng nẽo đường trần
Có người goá phụ chưa lần vu quy
Anh về mộ phủ quốc kỳ
Dưới lòng đất lạnh, hoen mi lệ trào
Từ đây ta mất nhau
Tay ôm chiếc ảnh thương đau ngập lòng
Súng vang thay tiếng pháo hồng
Ngây thơ goá phụ mộ chồng lệ rơi
Tình ơi tình đã xa rồi
Sông Dinh nước chảy ngậm ngùi nghìn năm....

Xứ biển Florida-Đông 93




cầu Đoan Vỹ (sông Đuống)

Đọc thơ Quang Dũng

Tâm thành một đoá hoa tâm
Của người viễn xứ xa xăm gửi về
Chiều buồn sông Mã lê thê
Sài Khao nước mắt não nề Pha Luông
Dốc lên Mường Lát bỗng buồn
Súng gươm bỏ lại bên đường Mai Châu
Viên Chăn, Mường Hịch dão dầu
Người đi Châu Mộc nát nhầu hồn thơ
Hồn về Hà Nội bơ vơ
Buồn qua Sầm Nứa đôi bờ Sơn Tây
Xứ Đoài mây trắng vẫn bay
Ba Vì, Bất Đạt khóc ai lệ tràn
Sài Sơn, sông Đáy điêu tàn
Lệ qua Bương Cấn lạnh hoang mộ người
Tiếc thương Phủ Quốc ngậm ngùi
Người thơ nằm xuống đất vùi hờn đau
Tâm hương khói huyện lên cao
Bay về bên ấy lệ trào vì đâu
Hoa tâm đốt nén linh cầu
Đọc thơ Quang Dũng chợt sầu khôn nguôi...

Xứ biển Florida- Đông 93






Duyên nợ....nợ duyên

Nợ duyên... duyên nợ ai xui
Người đi kẻ ở khóc vùi vì xa
Buồn buồn sứ rụng bữa qua
Bướm bay để lại cánh hoa héo gầy
Nợ duyên... duyên nợ chi đây
Mà thương với nhớ buồn ray rức lòng
Duyên xưa bèo rã theo dòng
Nợ chưa dứt nợ bụi hồn chửa vơi
Nợ duyên... duyên nợ với người
Trời xui gặp gỡ khiến đời ưu tư
Núi cao giăng mắc sương mù
Sông sâu nước chảy viễn du phương nào?
Có duyên mình mới quen nhau
Bởi không có nợ duyên chào ta đi
Nợ duyên đã chết từ khi
Cung đàn lỗi nhịp chia ly giã từ!

Ôn Lan thành- Hè 93




Giọt mưa Thu

Giọt mưa Thu... giọt mưa Thu
Rơi rơi nức nở buồn như giọt sầu
Ngập ngừng giọt rớt theo nhau
Giọt buồn đi trước giọt sau lạnh lùng
Mưa rơi để phím tơ chùng
Dư âm ngày cũ ngại ngùng mưa bay
Mưa Thu từng giọt hao gầy
Tủi thân hoa sứ lạc loài kiếp mai
Mưa Thu giọt vắn giọt dài
Đọng trên mấy đám hoa lài buồn hiu
Chiều Thu mây xám giăng nhiều
Cành khô hiu hắt tiêu điều vì mưa
Lá buồn đưa... gió buồn đưa
Mưa Thu lệ đọng sầu xưa nặng cành
Nhìn mưa bỗng nhớ đến anh
Mưa Thu ray rức chảy quanh dòng đời
Lá buồn rơi... mưa buồn rơi
Nhớ người trai Huế thương ơi hoa tàn
Nam Giao nắng vẫn chứa chan
Đường xưa lối cũ bàng hoàng vì xa...


Xứ biển Florida - Thu 93




Irina
Mến tặng chị Irina Zisman

Irina... Irina
Đến từ phương ấy xứ Nga xa vời
Chị như một cánh chim trời
Bay đi muo hướng xây đời ấm no
Truyền thông tiếng nói tự do
Thương về đất Việt tuổi thơ hao gầy
Tặng em bút ký tập hai
Để làm kỷ niệm mấy ngày quen nhau
Đến đây chị bắt nhịp cầu
Ghé đây xứ biển dạt dào tình thương
Chúng em những kẻ ly hương
Có duyên gặp chi chung đường đấu tranh
Chúc cho sứ mạng chị thành
Chúc cho nước việt chóng lành vết đau
Chị ơi đi lễ em cầu
Cuộc đời của chị đừng sầu dở dang!

Ôn Lan thành 9-4-1994





Miền đất giao duyên
Thân tặng nhà văn Hà BỉnhTrung

Ai về có nhớ Ôn Lan
Tình thơ lai láng biển vang sóng buồn
Liễu gầy gió vút đùa sương
Sao khuya dõi bắng trăng thương cuối ngàn
Bên hồ "Ẻo Lã" trông sang
Lao xao phố thị đèn vàng vừa lên
Tâm tình du khách khó quên
Một lần ghé bến cõi hiền là đây
Aii về tiễn chén rượu cay
Cung đàn hoà điệu thơ say bùi ngùi
Văn...thơ duyên nợ ai xui
Đón chào tri kỷ khách vui quên về!

Ôn Lan 11-7-1992




Đèn đom đóm

Gió đưa buội chuối sau hè
Vườn  sau đom đóm lập loè trong đêm
Bút nghiên buồn bã nằm im
Đèn dầu leo lét trăng nghiêng bên cầu 
Lập loè đom đóm bờ ao
Bay qua khóm trúc bay vào vườn ai
Em về hái lá trầu cay
Hành dừa ngả nón thương hoài người đi
Nắng mưa đến chẳng hạn kỳ
Dầu hao canh lụn buồn gì lá rơi
Tương tư hoa giấy hao gầy
Ngoài kia đom đóm còn ngoài vườn sau
Mẹ ngồi kể chuyện trầu cau
Vì đâu quấn quít bên nhau không rời
Đêm đêm như ánh ma trơi
Mờ mờ ẩn hiện chơi vơi đêm tàn...

Ôn Lan thành- Thu 93





Mộng Trang
Kính  tặng cựu Thiếu Tướng
PHAN PHỤNG TIÊN và phu nhân
PHÓ MỘNG HOÀN

Tên con xin đặt Mộng Trang
Vùng trời kỷ niệm đá vàng trăm năm
Ra đi nước mắt âm thầm
Ba mươi tháng Hạ vẫn hằn trong tim
Nước ơi có biết nỗi niềm
Đàn chim cánh sắt đã chìm biển sâu
Cuộc đời binh nghiệp xin chào
Sầu quê hương trắng mái đầu qua đêm
Ra đi từ tháng tư đen
Nha Trang nhớ mãi chưa quên câu thề
Tráng sĩ hề ! Tráng sĩ hề
Xếp đi áo trận buồn nghe Quốc sầu !!!...

Ôn Lan thành Hè 94



Qua sông Hàn

Mây vẫn trắng trên đỉnh chùa Non Nước
Trôi về đâu lành lạnh nước sông Hàn?

Đông sang gió bấc mưa rào
Sông Hàn buốt lạnh sông sâu lạnh lùng
Yêu nhau quên hẹn thuỷ chung
Nghe bài hát cũ bỗng chùng đường tơ
Qua cầu tình chết vào thơ
Tay chưa kịp hái trái mơ rụng rồi
Qua cầu nước mắt em rơi
Chuông chùa Non Nước nghẹn lời tiễn đưa
Qua cầu chạnh nhớ người xưa
Tám năm xa cách gió mưa qua đời
Sông Hàn nước đục vẫn trôi
Gió Nồm oi bức mồ hôi nhỏ dài
Thuyền ra Cửa Đại chiều nay
Buồn lên xứ Quảng Hòn Gai sương mù
Trên tường ghim vết đạn thù
Tiễn đưa... đưa tiễn chinh phu không về
Qua sông Hàn lạnh tái tê
Trông về xứ Huế lỗi thề còn đâu!

Ôn Lan thành 93





Những mùa Ngâu đau thương
           Tưởng niệm thân phụ cùng người anh 
      qua đời vào mùa Ngâu 17-7 âm lịch

Đêm qua Ô Thước bắt cầu
Ngân gian lũ quạ sói đầu thở than
Mùa Ngâu tôi chít khăn tang
Mất cha tháng bảy Vu Lan chợt buồn
Giỗ cho chưa kịp tàn hương
Tin anh gục ngã sa trường chiều qua
Trên trời chợt ánh sao sa
Hình như ả Chức Ngân Hà lệ rơi
Mùa Ngâu tháng bảy sầu đôi
Tang cha, tang chị, tang đời, tang anh
Sông Ngâu mây trắng xây thành
Mùa Ngâu nước mắt trời dành cho tôi
Vu quy tháng bảy ngậm ngùi
Hắt hic lối cỏ buồn thôi gót hài
Hoa sầu nửa đoá chia hai
Cõi thơ tâm sự u hoài mùa Ngâu
Vu Lan qua khứ thương đau
Ngân giang đan kín nỗi sầu cô dâu !

Ôn Lan thành Vu Lan 95




Thương hoài ngàn năm

Thấy gì trong đáy mắt sâu
Bóng hình ai đó hay mầu mắt đen
Thấy gì có nhớ mình quen
Từ muôn kiếp trước với em hẹn hò
Thấy gì như một nấm mồ
Nằm chơ vơ lạnh bên bờ cỏ hoang
Thấy chăng tình hận chửa tan
Chìm trong biển ái trái ngang trùng trùng...
Đêm đêm nghe tiếng Thạch Sùng
Thở than nuối tiếc não nùng giữa khuya
Tình đang nồng ấm bỗng lìa
Em đi lặng lẽ trời chia bến tình
Em đi để lại tấm hình
Anh về thì đã lỡ nghìn năm sau
Em đi Biển Nhớ gọi sầu
Đành thôi anh nhé xa nhau kiếp này
Chao ôi sao nhớ vòng tay
Một lần gặp gỡ thương hoài ngàn năm...

Ôn Lan thành Hè 94



Khách quên chẳng về

Khách đi bến nhớ âm thầm
Sao chưa trở lại biệt tăm phương nào?
Cây đa bến nhớ xanh xao
Mấy hàng lau lách mọc cao hơn đầu
Khách đi bến nhớ dạt dào
Con đò năm trước cắm sào chờ ai
Dưới sông nước lớn lên đầy
Hàng lau lách ngả trăng gầy buồn tênh
Buồn trong sông nước mông mênh
Con đò xuôi ngược khách quên chẳng về
Bỗng dưng chèo chống mỏi mê
Đò buông tay lái nặng nề chẳng trôi
Nhìn theo bóng khách xa rồi
Bến sông chớm lạnh chỗ ngồi còn đây
Con đó nửa tỉnh nửa say
Tương tư khách lạ từ ngày mới quen
Bởi hoa tủi phận thấp hèn
Ngập ngừng muốn hỏi sao em ngại ngùng 
Khách đi lòng thấy bỗng dưng
Nhớ sao là nhớ lạ lùng khách ơi
Khách đi... đi mãi cuối trời
Con đò bến cũ suốt đời xa nhau!

Ôn Lan thành  Đông 93




Như bóng mây

Hiếu tình biết liệu làm sao
Nửa bên cấu xé nửa đau đớn lòng
Thuyền tình đắm giữu dòng sông
Chìm sâu đáy nước mênh mông đất trời
Cắn răng nhận lấy những lời
Đắng cay... cay đắng người ơi thảm sầu
Đường tình chỉ có khổ đau
Cớ sao nhân loại theo nhau nếm mùi?
Đường tình có mấy ngày vui
Mà sao nước mắt ngậm ngùi xót xa
Quẩn quanh kẻ thiệt là ta
Hiếu thì vẹn hiếu tình qua mất rồi
Làm sao vẹn được người ơi
Tại không duyên nợ lỡ thôi kiếp này
Chuyện tình như thể bóng mây
Nghìn năm tiếp nối vẫn bay... bay hoài...

Xứ biển Florida-Hè 93






Thương cánh Tigôn

Thơ xưa nét mực đã phai
Đọc hoài mà mắt vẫn cay vì buồn
Em đi mộng vỡ cuối đường
Ngỏn ngang trăm mối điên cuồng nhớ nhau
Trong lồng như một thiên lao
Tủi đời bất hạnh yếm đào tả tơi
Vết đau... đau xoáy lịm người
Vũng phiền trĩu nặng mảnh đời oan khiên
Tại mình bạc phước vô duyên
Nhặt tigôn vỡ sầu riêng một mình
Tàn rồi một cánh hoa xinh
Bài thơ viết mãi chuyện tình dở dang
Ngậm ngùi nhìn bóng thời gian
Đồi thông tình luỵ mồ hoang bóng tà
Trỗi lên khúc hận trường ca
So giây lỗi nhịp lệ nhoà cung thương
Vỡ tan một giấc mộng thường
Em về viết lại chuyện buồn vu quy
Ngẩn ngơ một đoá trà mi
Thuyền neo bến lạnh chết đi một đời
Buồn buồn nhặt cánh hoa rơi
Em về vá lại người ơi chuyện lòng
Xa rồi người hỡi buồn không?
Xây chi lầu cát hoài công dã tràng!

Xứ biển Florida-Thu 93







Thu Trang
(Thân mến tặng anh chị LÊ BÁ THẮNG và cháu
 THU TRANG sau hơn 20 năm tái ngộ)


Trăng thu huyền ảo mơ màng
Gió thu lành lạnh lướt hàng thuỳ dương
Nha Trang xin nhận quê hương
Trông về phương Bắc buồn vương Nha Thành
Nha Trang biển mặn đất lành
Trúc mai hoà hợp yến oanh một nhà
Vào thu cây bỗng trổ hoa
Gái xinh nên đặt tên là Thu Trang
Bảy lăm phố thị bàng hoàng
Mỗi người mỗi ngã Trường An lệ đầy
Kẻ đi về phía trời Tây
Người còn ở lại tù đày gian lao
Xứ người mình lại gặp nhau
Nhìn anh tóc trắng mái đầu còn đâu
Thiệt thòi cho kẻ đến sau
Hỏi thăm người cũ năm nao có còn?
Rằng: Anh khuất bóng đầu non
Mồ hoang đơn lạnh ngậm hờn mồ hoang
Gặp nhau nhắc chuyện Nha Trang
Buồn vui kỷ niệm ngỡ ngàng chuyện xưa!

Texas July 4-1993



Chim Quốc

Qua nhà kẻo kẹt võng đưa
Ầu ơ... tiến ghát giữa trưa nắng hè
Trách chàng đi mãi chưa về
Mãi mê việc nước phu thê đôi đường
Phải hồn Thục Đế còn vương
Hoá thành chim Quốc kêu thương não nùng
Quốc kêu gọi bạn tình chung
Tiếng ai nức nở bên rừng ái ân
Quốc ơi hoá kiếp trầm luân
Bởi thương nhớ nước bao lần ly tan
Quốc kêu nhớ chốn non ngàn
Trổi lên thảm thiết thương nàng vọng phu!

Xứ biển Florida-Hè 93




Buồn tàn Thu

Buồn tàn thu... buồn tàn thu
Ngoài kia đông đến giã từ thu đi
Hồn tan theo áng đường thi
Cỏ hoa xơ xác cũng vì gió đông
Thu buồn từ độ sang sông
Thơ buồn từ độ pháo hồng xác xơ
Thu ơi sao chẳng chịu chờ
Đề đông lạnh buốt để thơ ngậm ngùi
Thu đi tình chết trên môi
Buồn trong kỷ niệm rã rời trái tim
Thu đi sầu động bên thềm
Thơ về quét lá để tìm lãng quên...

Ôn Lan thành- Đông 93



Đêm không ngủ
(Thân tặng thi sĩ VĨNH LIÊM)

Ba mươi ôi tháng tư đen
Ba mươi ta thức trắng đêm nhớ về
Trường Sơn chưa tỉnh cơn mê
Bên này ta nhớ tình quê mỏi mòn
Ba mươi giặc chiếm Sàigòn
Bao nhiếu xương máu oan hồn biển đông
Đêm nay thắp ngọn nến hồng
Một đêm không ngủ chung lòng đấu tranh
Này em... này chị... này anh
Thấy chăng máu lệ biển xanh đỏ mầu
Chợt nghe tiếng Quốc gọi sầu
Nghe hồn sông núi đang gào gọi ta
Ba mươi thức trắng đêm qua
Dư âm còn vọng bài ca hào hùng
Giái trai chuyện nước lo chung
Quốc gia nguy biến ta cùng đồng tâm!

Ôn Lan thành 30-4-1994







Áo chẳng mặc qua khỏi đầu

Lắm mai nhiều mối đến thăm
Tuy rằng trăng mới mười lăm chưa tròn
Mẹ vừa nhận lễ cầu hôn
Tủi thân em khóc nên buồn bỏ đi
Biết mình số chẳng ra chi
Tìm anh cầu cứu những khi rối lòng
Nhờ anh mẹ chẳng gả chồng
Lễ kia hoàn lại tưởng xong chuyện rồi
Được yên chỉ một năm thôi
Qua năm mười sáu lệ rơi ngập ngừng
Ngoài kia bao kẻ ăn mừng
Trong này lệ đắng ngập ngừng trên tay
Người người chúc tụng vui say
Phần em cay đắng... đắng cay một mình
Mẹ canh như bóng với hình
Làm sao mà nhắn được tin anh về
Cũng vì hai chữ phu thê
Do cha mẹ định ê chề đời ta
Cũng vì áo chẳng mặc qua...
khỏi đầu nên mới lệ sa ngậm ngùi...

Ôn Lan thành-Thu 93





Lạc hướng đời

Chiều xưa đi lạc hướng đời
Cánh hoa thời loạn tả tơi giữa dòng
Chiều qua nhận cánh thiệp hồng
Có người con gái theo chồng vu quy
Chiều xưa ôm mối tình si
Tình vương theo áo chinh y phong trần
Về Chiêm một gái Huyền Trân
Hai châu Ô, Rí vua dâng đổi nàng
Khắc Chung hộ tống kiệu vàng
Đưa nàng công chúa lên đàng về Chiêm
Buồn không em... buồn không em?
Má đào vì nước đành quên thân mình
Hỏi em sao nở đoạn tình
Em rơi nước mắt lặng thinh ngậm ngùi
Chiều xưa đi lạc hướng đời
Cánh hoa thời loạn tả tơi giữa dòng...

Ôn Lan thành-Xuân 94





Chị tôi
(Tưởng niệm người chị quá cố chết trong
cuộc kháng chiến chống Pháp)


Lớn lên chị chẳng lấy chồng
Chị theo kháng chiến má hồng hy sinh
Vì đâu mẹ chẳng chịu nhìn
Để thân xác chị phiêu linh phương nào
Chị tôi xác lấp chiến hào
Hay trên rừng núi nghẹn ngào hồn oan?
Quanh năm chẳng nén hương tàn
Chẳng người nhỏ lệ hồn oan ngậm ngùi
Hỏi người có biết chị tôi
Thi hài bạc mệnh chôn vùi nơi nao?
Chị theo hồn nước về đâu
Bài thơ khóc chị thơ đau đắng dòng!

Ôn Lan thành- Đông 93





Biển Sầu 3

Biển Sầu nước chảy sang Đông
Hoa trôi bèo dạt theo dòng oan khiên
Bữa qua sứ rụng đầu hiên
Tại mình chẳng có nợ duyên kiếp này
Biển Sầu nước chảy sang Tây
Chiếc thuyền định mệnh chở đầy đau thương
Sương tan nhỏ giọt trong vườn
Nắng mưa thì cũng thấy buồn phương Nam
Biển Sầu sóng vỗ ngàn năm
Thuyền xa bến vắng chỗ nằm còn đây
Biển Sầu mỏi cánh chim bay
Sầu riêng lá rụng trăng gầy ngẩn ngơ...

Xứ biển Florida- Thu 93




Buồn trong kỷ niệm

Xa cành lá úa bơ vơ
Ai đem thu tới để thơ tôi sầu
Đêm buồn thức trắng canh thâu
Ghi dòng tâm sự vài câu gửi người
Vì đâu hai đứa hai nơi
Xót thân viễn xứ bên trời quạnh hiu
Khổ đau thôi cũng quá nhiều
Đếm sao cho hết những chiều nhớ thương
Tay ôm giấc mộng bình thường
Chết theo chiếc lá bên đường chiều thu
Trôi theo dòng nước ao tù
Qua miền đất lạ viễn du lạc loài
Thu về chợt nhớ thương ai
Một lần lỡ bước đắng cay phũ phàng
Trời tây sương gió lang thang
Buồn đời phiêu bạt bàng hoàng lá rơi
Nghe trong thân xác rã rời
Cô đơn bước giữa cuộc đời buồn tênh
Hỏi người còn nhớ hay quên
Đường xưa lối cũ thay tên lâu rồi
Thu về lịm chết hồn tôi
Heo may chợt đến tơi bời lá bay
Tình yêu vuột khỏi tầm tay
Buồn trong kỷ niệm đong đầy thương đau
Thôi đừng hờn trách chi nhau
Em như chiếc lá xanh xao cuối mùa
Thu về người cũ sang chưa
Ngược dòng dĩ vãng buồn xưa ngậm ngùi...

Ôn Lan thành 87



Chút nắng vàng rơi

Bên đường chút nắng vàng rơi
Cỏ hoa bỗng úa thương đời lưu vong
Nhóm lên một chút lửa lòng
Ta gom góp lại mấy dòng thơ đau
Vàng rơi mấy vạt nắng đào
Hoàng mai sầu đắng theo mầu thời gian
Rơi rơi chút nắng hang vàng
Gió bay lòng lạnh thu tàn bâng khuâng
Một lần xin gọi Cố Nhân
Bóng mây hạnh phúc thấy gần mà xa
Bên đường chút nắng lướt qua
 Vàng rơi trên lá bỗng sà đám mưa
Ghé thăm lại mảnh vườn xưa
Mới hay gã bướm mới vừa bay đi...

Ôn Lan thành- Thu 93






Má hồng phận bạc

Nhìn con lệ ướt rèm mi
Tả tơi như cánh Tường Vi héo tàn
Nhìn con lòng mẹ nát tan
Vóc mai tiều tuỵ võ vàng mà thương
Hận chàng họ Sở vô lương
Tình thay như áo gạt lường vốn quen
Gạt tình nào có ai khen
Phan An mã đẹp mà đem gạt người
Nhìn con bi luỵ vì đời
Hận người phụ bạc ghét lời điêu ngoa
Hết thương sao chẳng nói ra
Bày trò gian dối hái hoa bẻ cành
Tưởng đâu con được duyên lành
Bướm qua vườn khác đoạn đành thế sao
Bốn năm tình nghĩa lỡ trao
Lầm tin họ Sở sa vào lưới yêu
Nhìn con mẹ xót xa nhiều
Yêu nhau cho lắm bấy nhiêu phũ phàng
Đường tình bể khổ thênh thang
Má hồng phận bạc giấc vàng ảo hư
Tình đi tình chẳng giã từ
Trănm năm chẳng trọn sầu tư mãi còn
-Mẹ xưa có khổ như con
Có rơi nước mắt tủi hờn vì đau ?

Ôn Lan thành-Hè 93



Tạ lòng tri kỷ
(Thương tặng nữ văn sĩ ÁI KHANH)


Quê người hai đứa quen nhau
Đó đây tri kỷ kết giao tâm đồng
Cùng chung phận gái má hồng
Chúng mình lận đận giữa dòng trầm luân
Ghé vào cõi tạm thế nhân
Thiện tâm chẳng có tâm sân si nhiều
Bán ta như thể nàng Kiều
Tiếng oan người buột lắm điều nhuốc nhơ
Bút tà làm bẩn nàng thơ
Tài kia thiếu hạnh làm mờ trí khôn
Chôn người hay tự mình chôn
Đã gieo nhân đắng sao còn chẳng hay
Tiếc ai tài để một mai
Trúc người quân tử thân ngay thẳng trời
Chiếu thơ ta trải Khanh ngồi
Mời Khanh xướng hoạ nối lời tri âm
Văn thơ chung một kiếp tằm
Cuộ vui tao nhã trí tâm chẳng phiền
Vườn thơ đây lối Đào Nguyên
Chia Khanh nửa quả đào tiên chín mùi
Hiểu ta chỉ Ái Khanh thôi
Sá chi dư luận tiếng đời thị phi !

Xứ biển Florida- Hè 94




Lệ Hải Bà Vương

Phú Điền lăng mộ bia ghi
Núi Tùng bỏ lại chinh y lâu rồi
Làng Truông Bà Triệu ra đời
Thích nghề cung kiếm đợi thời cứu dân
Ai về qua núi Cửu Chân
Nghe danh bà Triệu địch quân bay hồn
Anh hùng khởi nghĩa Lý Bôn
Xưng Lý Nam Đế nhớ ơn phong bà
Loạn ly dù phận quần thoa
Không đàng ngồi ngó chẳng thà hy sinh
Anh hùng bật chính tài trinh
Người người tôn kính muôn nghìn năm sau !

Ôn Lan thành- Xuân 94



Ỷ Lan
(mến tặng ỷ Lan người đẹp tóc vàng 
có tấm lòng vàng hơn mầu tóc)


Ỷ Lan cô gái Hồng Mao
Đẹp tình đẹp nghĩa đẹp sao tấm lòng
Vớt người tàu vượt biển Đông
Con tim bác ái rộng không bến bờ
Đêm qua bỗng gặp tình cờ
Nơi miền nắng ấm tình thơ dạt dào
Cũng vì hai chữ "Đồng bào"
Bài thơ xưa cũ ca dao quê mình
Quân vương ngơ ngẩn trộm nhìn 
Đắm say... say đắm hoa xinh bên đàng
Ỷ Lan xưa ở cung vàng
Bây chừ Lan mãi dặm ngàn vì ai
Nửa vòng trái đất gặp đây
Khơi lên bếp cũ Đông Tây chung giàn
Bồ Đề tâm trãi thênh thang
Chông gai cũng lắm gian nan cũng nhiều
Cảm ơn những tiếng mến yêu
Yêu non yêu nước yêu chiều quê ta
Ỷ Lan dòng nước phù sa
Vun bồi đất mẹ vườn cà đồng xanh
Cảm ơn cô gái nước "Anh"
Đã thương nước Việt chân thành thiết tha
Dù rằng mình khác mầu da
Thương bầu bí nhé hai ta chung giàn !

Ôn Lan thành ngày 1-5-93




Em đi

Em đi gương vỡ tình tan
Tiếc lâu đài cát dã tràng ngẩn ngơ
Em đi trăng khuyết sao mờ
Mưa tuôn qua núi hoang sơ trong chiều
Em đi đời bỗng buồn thiu
Chiều nay chốn cũ sao nhiều lá rơi
Em đi tôi chết một đời
Ngậm ngùi Biển Nhớ trùng khơi thét gào
Em đi trời ngút thương đau
Địa đàng trái đắng chợt xanh xao buồn
Em đi tình chết mùa thương
Mấy vần ly biệt cuối đường Thu bay
Em đi trăng ngả phương Đoài
Nghe chừng trong gió đêm dài thở than
Em đi đời bỗng dở dang
Hai mùa Thu nhớ vườn hoang lá rầu
Em đi vỡ mộng ban đầu
Tình buồn trời cũng dâng sầu nghìn năm
Em đi từ độ trăng rằm
Buồn buồn Biển Nhớ gọi thầm chiều qua !

Ôn Lan thành- Thu 91



Câu chuyện trầu cau

Khi thương cau chẳng bổ ba
Hết thương cau lại bổ ra làm mười
Lá trầu mới hái còn tươi
Khen ai têm khéo thêm vôi xen vào
Tích xưa câu truyện trầu cau
Anh em tình nghĩa vì đâu đoạn lìa
Vợ chồng... chồng vợ phân chia
Kẻ thì hoá đá người kia đi tìm
Mỏi mòn chết rũ bên em
Hoá cây cau tựa một bên em mình
Trông chồng sao vắng bặt tin
Bôn ba khắp chốn buồn tình thở than
Ngồi bên phiến đá giữa đàng
Chết đi bên cạnh thiếp chàng có nhau
Dây trầu quấn quít thân cau
Đá vôi trọn nghĩa đời sau lưu truyền
Vua Hùng nghe chuyện tình duyên
Nên thương mới phán khắp miền nhân gian
Dân thường cho đến các quan
Làm đầu câu chuyện đá vàng trăm năm !

Ôn Lan thành-Thu 93



Yêu cả vườn xuân
(thân tặng nhạc sĩ Linh Phương)

Trong tim anh có mấy ngăn
Vườn xuân cánh bướm gió trăng dẫn vào
Yêu Mai hay Cúc, Hồng, Đào
Hay thương Dạ Lý ngạt ngào sắc hương
Hay anh yêu hết cả vườn
Sợ Huỳnh Hoa giận Hải đường hờn duyên
Ngại ngùng mấy đoá Thuỷ Tiên
Để cho hoa Sứ, Trạng Nguyên buồn lòng
Sợ mai Cẩm Chướng lấy chồng
Kéo theo Sen trắng, Huệ, Hồng đi theo
Sợ rồi Tiểu Muội nhổ neo
Phong lan héo rũ vì đeo trái sầu
Trong tim anh cạn hay sâu
Chứa bao nhiêu đoá hoa nào cũng thương
Rồi mai bướm chán ong chường
Bướm qua vườn khác thói thường xưa nay
Bao giờ tim mới chứa đầy
Hoa còn thì vẫn tới hoài vì hoa
Một mai đến tuổi xế tà
Một thân huy quạnh cội già quạnh hiu
Vườn xuân bướm khác dập dìu
Vắng người thì buổi chợ chiều vẫn đông
Thi nhân về với hư không
Trái tim chưa rã bởi lòng còn yêu !

Ôn Lan thành-Xuân 94



Đâu người tri âm

Vườn Thu lá đổ trong chiều
Em về quét là nghe nhiều nhớ thương
Bỗng dưng chạnh nhớ cố hương
Nhớ cây đa cũ, mảnh vườn bờ ao
Bên nay cũng lắm trăng sao
Nhìn sang bên ấy nghẹn ngào vì đâu
Tìm sao Bắc Đẩu bấy lâu
Mà sao chỉ thấy đỉnh sầu nhân gian
Em về quét lá thu tàn
Nghìn thương trăm nhớ hỡi chàng có hay
Ngoài kia lành lạnh heo may
Em thôi quét lá mưa bay qua vườn
Chiều dần buông... chiều dần buông
Cây phong hàng xóm cuối đường rụng rơi
Độc hành vào tuổi năm mươi
Hoa buồn hỏi lá đâu người tri âm?

Ôn Lan thành- Hè 93



Mười sáu trăng rằm

Đêm qua mười sáu trăng rằm
Trăng già nên mộngchẳng cầm được chi
Bỗng nhiên ước muốn dị kỳ
Khi ta chợt thấy một vì sao rơi
Đêm qua mười sáu trăng lơi
Ghé thăm lan tím rong chơi sau vườn
Năm xưa lan tím hay buồn
Phải lòng bướm trắng thẹn thuồng làm duyên
Đêm qua mười sáu trăng nghiêng...
mình bên dòng nước tóc huyền đẳm sương
Bướm bay lan tím phai hương
Buồn buồn trăng khuyết chợt thương lan tàn
Đêm qua mười sáu trăng sang...
nhà bên hàng xóm thăm lan năm nào
Vườn xưa người khoá cổng rào
Trăng thơ thẩn đợi buồn sao là buồn !

Ôn Lan thành-Đông 93




Mượn hồn

Chui vào vỏ ốc mượn hồn
Nằm im nghe sóng từng cơn thét gào
Nhìn ra biển rộng trời cao
Mênh mông mây nước chỗ nào dung thân
Nép mình ta tạm dừng chân
Nữa đêm sóng vỗ nước dâng tràn bờ
Trôi theo con nước bơ vơ
Xuôi Nam qua Bắc mịt mờ Đông Tây
Bỏ nhà chẳng ở qua đây
Nằm trong võ ốc biết ngày nào ra
Trong này chỉ có mình ta
Trăng sao mây nước bao la đất trời
Cùng thơ tâm sự buồn vui
Chẳng phiền nhân thế mặc người dối gian
Nhện kia trăm mối ngổn ngang
Lòng ta như đống tro than lạnh rồi
Mặc ai danh lợi đua đòi
Bon chen xuôi ngược... ngược xuôi bốn mùa
Mặc ai đi sớm về trưa
Mặc con bão nổi đẩy đưa phương nào
Nhìn ra biển rộng trời cao
Mênh mông mây nước chỗ nào dung thân ?

Xứ biển Florida- Thu 93





Một lần thăm Huế

Về thăm xứ Huế một lần
Đường vô thành nội bước chân ngập ngừng
Bùi ngùi dấu tích hoàng cung
Ngự viên hoang vắng anh hừng nay đâu?
Tịnh tâm sen vẫn thắm mầu
Tràng Tiền nhạt nắng qua cầu áo bay
Anh đâu? Em đã về đây
Nửa mừng nửa tủi gót hài bơ vơ
Buồn lên chiếc nón bài thơ
Buồn qua Vỹ Dạ ngẩn ngơ Ngự Bình
Chiều nay dừng bước Thần Kinh
Một mình em bước một mình buồn thiu...

Ôn Lan thành -Hè 93




Bến Ninh Kiều
(thương về Võ Thu Vân
2/1 Mé rạch Cái Khế Cần Thơ)


Ai về ghé bến Ninh Kiều
Bây giờ Cái Khế chắc nhiều gió mưa
Qua phà ai đón ai đưa
Mây Thu bay mãi bến xưa chắc buồn
Ai về gửi chút nhớ thương
Thương Bắc Mỹ thuận con đường Tây Đô
Ai về có ghé Cần Thơ
Cái Răng, Cái Lớn bây giờ ra sao
Ninh Kiều chiều ấy xa nhau
Lối về Cái Khế qua cầu đắng cay
Vân ơi! Bình Thuỷ chiều nay
Đám mây thu ấy còn bay qua nhà ?

Ôn Lan thành- Xuân 94




Qua đèo  Hải Vân
 (Mộ anh hùngTrần Quý  Cáp 
tại làng Bát Nhị quận Điện Bàn.
Mộ anh hùng Đỗ Thúc Tĩnh
 tại làng Hương Lam.
 cùng các mộ anh hùng Võ Duy Dương,
Trương Công Định, Nguyễn Trung Trực ,
 Đỗ Đăng Tuyển...

Chiều về ghé biển Tiên Sa
Mưa buồn giăng kín Sơn Chà quạnh hiu
Mưa qua Cẩm Lệ tiêu điều
Thuyền ra Cửa Đại mưa chiều lê thê
Chiều về ghé biển Mỹ Khê
Ngũ Hành Sơn đứng cận kề bên nhau
Tàng Chân thạch nhũ muôn màu
Đây Huyền Không  động kinh  cầu còn vang
Gió đông buốt lạnh sông Hàn
Chiều về ghé lại Hoà Vang thương thầm
Trông về  Bát Nhị, Hương Lam
Anh hùng hai mộ, Đỗ, Trần vinh danh
Cùng theo Hoàng Diệu thủ thành
Võ, Trương, Nguyễn, Đỗ liều mình tận trung
Thuyền ai thấp thoáng cửa Tùng
Duy Tân khởi nghĩa anh hùng vùi thây
Duy Xuyên, Đại Lộc còn đây
Hiếu Nhơn còn đó hận đầy Trường Sơn
Chập chùng mây trắng đầu non
Sông Ly nức nở Thu Bồn buồn theo
Quanh co dốc núi cheo leo    
Xe bò lên dốc qua đèo Hải Vân
Qua đây lòng những bâng khuâng
Về thăm xứ Huế cố nhân đâu rồi?

xứ biển Florida- Đông 94




Ghé bến Nha Trang
(thân tặng thi sĩ Vĩnh Liêm)

Bữa qua tầu ghé bến đời
Ghé qua cầu Đá gặp người nên mơ
Lênh đênh sóng nước hải hồ
Cuộc đời lính thuỷ bào giờ dừng chân
Qua trường huấn luyện  Hải Quân 
 Con tầu ghé bến một lần rồi đi
Nha Trang bỗng khóc biệt ly
Bền sầu nức nở thầm thì tiễn đưa
Con tầu quen  với nắng mưa
Còn anh quen với sớm trưa không nhà
Vỡ rồi hoa trắng tầu xa...
Vượt bao hải lý vượt qua bến tình
La San còn luyến lưu nhìn
Thuỳ dương than thở một mình thở than
Con tầu lìa bến Nha  Trang 
Biển sầu lai láng bàng hoàng xót xa !

Xứ biển Florida 30-4-94



Khổ qua

Đói lòng ăn trái khổ qua
Chao ôi trái đắng hơn là ký ninh
Đói lòng cũng chẳng dám xin
Đói thì chịu đói trộm nhìn thèm thôi
Khổ qua từ độ nổi trôi
  Đắng hơn thưở trước vì người phụ ta
Gừng cay bảo chị khổ qua:
-Nói chi lời đắng để cà buồn thiu
Đêm qua gió bấc tiêu điều
Khổ qua xơ xác bởi nhiều gió mưa
Trúc xanh phận đẹp duyên ưa
Khổ qua tủi  phận tình xưa lỡ rồi
Chung giàn có chị mồng tơi
Bùi ngùi mới bảo:-  Rằng tôi khác gì
Gừng ơi nói nữa làm chi
Khổ qua thì đắng gừng thì lại cay
Có con bướm lươn bụi lài
 Nghe qua câu chuyện thở dài lặng câm ! 

Ôn  Lan thành  Hè  94




 Cùng chung kiếp tằm
(Thân tặng  nhà thơ
Linh Quân Lê Bá Năng)

Thi nhân chung một kiếp tằm
"Ngọn Hồng" thi phẩm anh cầm trao tay
Nhà thơ xứ Quảng dáng gầy
Tình thơ mang nặng lưu đày Quê Hương
Hàn huyên nói chuyện viễn phương
Dòng thơ hội ngộ chung đường đấu tranh
Con đường cuối đó nhà anh
Đi qua mấy nẽo lối quang khó tìm
Nhà anh rẽ lối đường chim
Phương xa khách ghé im lìm cài then
 Tampa phố đã lên đèn
Biển gờn gợn sóng màn đêm xuống dần
Bài  thơ viết tặng Linh Quân
Kiếp tằm vướng nghiệp vào thân bao giờ?

Ôn Lan thành-Xuân 94



Em bán thơ

Rao hoài chưa bán được thơ
Mòn hơi khan tiếng bụi mờ khói bay 
Phố chiều thiên hạ mê say
Bán thơ... tơ bán chẳng ai đoái hoài
Mảnh đời như thể bàn tay
Đã chai, đã nát từ ngày lưu vong
Ai mua xin bán tơ lòng
Áo cơm... cơm áo chưa xong phận nghèo
Rong rêu thương phận bọt bèo
Kiếp tằm vướng nghiệp còn đeo suốt đời
Kẻ qua người lại em mời
Em rao thơ bán nhưng người làm ngơ
Em bán thơ... em bán thơ
Bán đời tủi nhục bán tơ rối bời
Trước đèn rảnh rổi xem chơi
Trà dư tửu hậu những lời chê khan
Dòng đời thiên hạ đua chen
Chẳng ai màng đến trắng đen chuyện buồn
Bán thơ cho khách qua đường
Kẻ nhìn nửa mắt người dường vô tâm
Xót xa thơ khóc âm thầm
Chẳng ai dừng lại thơ nằm bơ vơ...

Xứ biển Ôn Lan -Hè 94

    

Tình thiên thu

Thiên thu tình hận đáy mồ
Đồi thông than thở bên hồ thở than
Cam Ly giấc  mộng bẻ bàng
Thôi thì xin hẹn suối vàng có nhau
Đêm tàn rớt lệ chiêm bao
Trong mơ anh hỏi:- Vì sao em buồn?
U hoài tiếng sáo chàng Trương
Lệ tan chén ngọc Mỵ Nương ngậm ngùi...
Thuyền trôi thuyền vỡ tan rồi
Xót thương, thương xót vì người tương tư
Tình thiên thu, tình thiên thu
Bên hồ Than Thở sương mù vừa sa
Đồi thông thấp thoáng hồn ma
Khóc than, than khóc nghe mà thảm thương 
Hồn ơi rả cánh uyên ương
Lệ này quyện với khói hương khóc nàng
Lời kinh siêu độ hồn oan
 Thiên thu tình hận hãy tan phút  này !

Ôn Lan thành- Xuân 93


Mưa đêm
(Mến tặng nhà thơ Trần Trung Đạo)

Giờ này em đã ngủ say
Chị còn thao thức vắn dài dòng châu
Niềm thương hoà với nỗi đau
Đàn chim lạc Việt vì sao chưa về
Đồng hồi điểm bốn giờ khuya
Bài thơ dấu chấm phẩy chia chẳng đều
Đêm nay gió bỗng lên nhiều
Cơn mưa nặng hạt buồn hiu đêm tàn
Mưa đêm ướt đám hoàng lan
Mưa qua khóm trúc  mưa  sang bụi lài
Giọng ngâm buồn bã u hoài
Chị lau nước mắt nhớ ngày hoa niên
Thơ em thương nhớ mẹ hiền
Nhớ non nhớ nước triền miên đoạ đày
Nhớ cây đa cũ lá bay
Tiến thương Thu Cúc đắng cay treo mình
Chị nghe nhớ lại Thần Kinh
Nhớ người năm cũ nhớ tình xa xưa
Nhớ cây đàn buổi tiễn đưa
Đã lâu, lâu lắm vẫn chưa quên người
Chợt nghe mặn đắng trên môi
Ướt hàng hoa  giấy rã rời mưa đêm...

Ôn Lan thành- Xuân 94


Xóm cũ Sư Vạn Hạnh
(Kính tặng hai bác  Trần Thiện Phương
Cựu Đại Tá Ngô  Mạnh Duyên
Cựu Trung Tá Quân cảnh Nguyễn Thanh Thao
Cựu Đại Tá Hà Văn  Tấn
Cựu Trung Tá Nguyễn Công Phước
Cựu Trung Tá Huỳnh Ngọc Ngô
Ông bà Ong PHú Xuyên
Ông bà Đinh văn Ré
Tưởng niệm Thiếu Tá Phạm Văn Thức
HO, tử nạn xe tại Cali
 Tưởng niệm cố Trung Tá  bác sĩ Hải Quân Vũ Tiến Bản 
Bà Lương Đình Nuôi, ông bà Lộc khách sạn
 đã bỏ mình trên biển tìm tự do. )

Tháng tư ôi tháng  tư  đen
Quê hương chìm nổi mấy phen dãi dầu
Trải qua mấy cuộc bể dâu 
Tiêu điều xóm cũ đã lâu chưa về
Người đi cải tạo ê chề
Mười ba năm lẻ chẳng dè còn đây
Đi tù tưởng chết bỏ thây
 H.O lại chết phương này mới đau
Ba mươi tháng Hạ nghẹn ngào
Mỗi người mỗi ngã chiều nao vội vàng
Thuyền chìm thân cũng nát tan
Lâu rồi xóm cũ lệ tràn từng đêm
Tháng tư ôi tháng tư đen
Phố khuya hẽm vắng buồn tênh tháng ngày
Bảy lăm lưu lạc trời Tây
Bảy lăm  tủi nhục tù đày gian lao
Đường Sư vạn Hạnh xôn xao
Người đi kẻ ở quên chào người quen ! 

Ôn lan thành 94


Người anh điên
(Viết cho người anh thứ ba)  

Cũng vì hai chữ nợ duyên
Đi tìm nên vướng ngải điên ngặt nghèo
Con đò bỗng đứt dây neo
Bởi cơn sóng dữ nên chèo gẫy đôi
Chẳng thương nhau nữa thì thôi
 Gây chi oan trái cho người khổ thân
 Kiếp xưa chắc có nợ nần
Kiếp này phải tra mấy lần chửa xong
Hết thươngt bến cũ thay lòng
Nghĩa tình hai chữ vợ chồng thế sao
Kẻ điên ca hát nghêu ngao
Thế nhân bạc ác đời  đau trăm  miền !

Ôn Lan thành Hè 94


Tiền kiếp

Đêm tàn bếp lửa vừa nhen
Cây heo hắt nhớ buồn len thu vàng
Trêu hoa  gã gió sổ sàng
Bướm ong chẳng  đến bẻ bàng vườn xưa
Ô hay thu đã sang mùa
Hình như tiền kiếp người vừa gặp ta
Muốn cùng tấu khúc tình ca
Cung đàn vừa dạo thu đà chia tay
Hẹn hò chi ở kiếp này
Bởi hoa có củ tàn phai lâu rồi
Tại thơ lệ tủi đắng lời 
Chia tay hai đứa nhậm ngùi mưa bay 
Nếu mình gặp gỡ kiếp mai
Chờ em anh nhé  đó đây chung đường
Cùng anh lên đỉnh yêu đương
Vào Thiên Thai động trầm hương ngát nồng
Kiếp này hai đứa Tây Đông
Thơ chìm sông hận theo dòng trầm luân
Yêu anh em chềt nghìn lần
Phải chăng tiền kiếp số phần chẳng duyên!

Ôn Lan thành Hè 94 



Chờ thư
(thân tặng nhà thơ Hà Huyền Chi)

Chờ thư mỏi cổ buồn thêm
Anh đi đâu vắng hay quên em rồi
Trách hờn cũng chỉ thế thôi
Buồn anh chẳng biết nói lời gì đây
Ngóng thư mưa ướt hàng cây
năm tàn tháng lụn chờ hoài mòn hơi
Chờ thư đếm lá vàng rơi
 Bâng khuâng ngõ vắng buồn ơi là buồn !

Ôn lan thành 22-6-91




Cánh gió

Em như cánh gió muôn phương
Vời trông chốn ấy cố hương se lòng
Trên cây trụi lá ngô đồng
Sầu qua mắt  biếc đắng dòng lệ rơi
Em như cánh gió tơi bời
Quê hương xa tít nên đời buồn thiu
Cái đau buốt chất thêm nhiều
Đưa tay vuốt lệ ôi chiều cứ đi
Thơ sầu mấy cuộc từ ly
Để lòng viễn khách buồn vì gió mưa 
Nét nhăn cứ mãi cợt   đùa
Vẫn theo... theo mãi bốn mùa Thu Đông
Bên nay trời đất mênh mông
Vì đâu cách núi ngăn sông hỡi người
Lần tay gần tuổi năm mươi
Sáng mưa chiều nắng bên trời quạnh hiu
Em như cánh gió dập  dìu
Vẫn bay... bay mãi tiêu điều vườn Xuân
Phải chăng duyên số định phần
Nợ duyên... duyên nợ chỉ ngần ấy thôi 
Em như cánh gió ngoài khơi
Vui nhìn biển rộng đầy trời trăng sao !

Ôn lan thành  -Thu 93



Chân dung chàng

Chiều buồn mưa bỗng rơi mau
Khói sương bãng lãng tình trao ân cần
Vì chàng ta dám liều thân
Vì tình ta dám trầm luân vì tình
Hoa tươi dẫu cắm trong bình
Đôi ngày cũnh héo dánh xinh võ  vàng
Khổ  qua leo mới nửa giàn
Gặp con bướm lạ sỗ sàng lả lơi
Buồn tay hái lá mồng tơi
Thêm nàng phẩm tím thổi xôi biếu chàng
Chân dung chàng để lên trang
Tình xưa ta giữ muôn ngàn kiếp sau !

Ôn lan thành- Hè 94


Duyên hạnh ngộ
(thân tặng anh Đỗ Xuân Sơn)
Biển Nhớ ghé qua người có nhớ
Hỡi người du khách có dừng chân !

Không duyên sao lại gặp nhau
Tại mình không nợ duyên chào ta đi
Bảy lăm giũ áo chinh y
Quê Hương đánh mất  còn gì cho em
Tại vì con tạo ghét ghen
Nên duyên hạng ngộ bao phen chẳng thành
Vài lời thơ vụn gửi anh
Người trai xứ Huế tuổi xanh qua rồi
Chúng mình ngăn cách  đôi nơi
Thuyền anhco1 bến đành thồi kiếp này
Đời ta đã lỡ một mai
Chỉ thương đất mẹ đoạ đày điêu linh
Ước mơ đem óc tim mình
Điểm tô... tô điểm chút tình quê hương
Tấm lòng của kẻ tha phương
Bao la như nước đại dươn không bờ
Người về lưu luyến tình thơ
Dấu chân để lại bơ vơ biển chiều !

Ôn lan thành 20-11-93


Định nghĩa tình yêu

Làm sao định nghĩa tình yêu
Loài người vì nó nên nhiều khổ đau
Ngàn xưa cho đến ngàn sau
Quân vương lê thứ cùng nhau nếm mùi
Tình yêu điêu đứng loài người
Giai nhân danh tướng tiêu đời tuổi tên
Yêu ma quyến rũ nên quên
Xúi ăn trái cấm gây nên tội tình
Loài người bị đoạ điêu linh
Đông Tây cũng thế trắng đen khác nào
Dù cho sóng nổi ba đào
Dù cho trời đất lộn nhào ngửa nghiêng
Tình yêu mù quáng như điên
Tử thần chẳng sợ oan khiên chẳng màng
Thác đi có thiếp có chàng
Dù cho ở mãi suối vàng cũng cam
Đừng làm kẻ  Bắc người Nam
Sâm thương đôi ngã Ngân giang đôi bờ
Tình yêu có tự bao giờ
Kẻ xin chẳng được người mơ chẳng thành
Khi yêu tình đẹp như tranh
Hết yêu phụ bạc tình sanh hận thù
Biến thành sa mạc hoang vu 
Hay là nồng cháy cũng như lửa hồng
Tình yêu đúng nghĩa cho không
Thiệt thòi chỉ khách má hồng nhận thôi
 Yêu ma lưới võng giăng rồi
Loài người mê muội thành loài thiêu thân
Khi yêu muốn kết Châu Trần
 Mấy ai được vẹn một lần vào yêu!

Ôn Lan thành- Hè 94

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét