Thứ Ba, 26 tháng 4, 2016

Trang thơ của lính

 Trang thơ của Lính

Tác Giả :Thanh Hiền- Dị Nhơn

Bell thành phố sương mù 2016






Anh người lính chiến Cộng Hoà
Cũng vì Tổ Quốc tình nhà đành quên
Súng thù đạn pháo từng đêm
Phong sương áo lính đã quen lâu rồi 




Một cánh dù chuyển hướng
Gió vun vút trong mây
Cánh chim hồn vay mượn
Hoa dù hoa dù bay...




Tôi gặp  anh người lính Dù Mũ đỏ
Chiều hành quân  dừng bước ghé nhà tôi
Người lính trẻ áo bạc mầu sương gió
Tóc bồng bềnh áo trận đẩm mồ hôi 



Tôi đã lỡ yêu rồi người lính trẻ
Lòng  thương thương mầu áo cánh hoa dù 
Nghe tiếng súng anh thở dài bảo khẻ:
-Quê hương mình tan tác tựa chiều Thu!




Một cánh dù đã mở
Giữa lưng trời quê hương
Đời thiên thần mũ đỏ
Hoa dù nở tình thương




Anh người lính thần phong 
Cánh  sắt lướt mây hồng 
Một đời anh thoả chí
 Tung cánh thoả tang bồng
  


  
Tiễn anh về với chiến trường
Giầy saul khua động con đường sõi đau
Đồng Xoài, Sông Bé hư hao
Hoa dù tan tác xanh xao ngày về !




 Anh đi theo nước về đâu
Một  đời sông núi gánh sầu em mang 



Tôi lỡ yêu người lính Dù mũ đỏ
Chiều hành quân gặp gỡ chỉ một lần
Cánh hoa dù tung bay vào sương gió
Có biết rằng tôi đợi kẻ chinh nhân !



Em khổ em buồn nên mới nhớ
Ngày chờ đêm đợi mới ước ao
Gặp anh người lính dù mũ đỏ
Yêu một lần khổ đến nghìn sau!


Hơn tuần qua đạm bom mờ Bình Giả
Ánh hoả châu soi sáng suốt đêm dài
Những chiến hữu anh hùng đang gục ngã 
Cánh hoa dù bạt gió giữa trời mây



Tình cờ chiều ấy quen anh
Anh người lính trận áo xanh hoa dù
Đưa em vào giấc một du
Mộng chưa tròn mộng tàn thu... thu tàn...
  
  Anh người trai lính thuỷ
    Yêu sông hồ nên đời mãi lênh đênh
 Xa nhau rồi em còn nhớ hay quên 
     Ngày trở lại em đâu lòng phố vắng ! 



Tôi cũng có người yêu chết trận
Đã không về anh nằm lại  Tây Ninh
Gót giầy đinh chưa phai mầu đất đỏ
Túi cứu thương, áo trận vướng bãi mìn ! 


Anh đi gìn giữ quê hương
Ba lô áo trận chiến trường gian lao
Người anh tôi biết hôm nào
Giờ không còn nữa chiến hào phơi thây ! 



Dàn ngang Cọp Biển xung phong
Trâu Điên, Quái Điểu hướng đông tiến vào
Tấn công chớp nhoáng thật mau 
Cộng Quân phòng tuyến tường cao vỡ rồi ! 



Gặp nhau mùa binh lửa
Chiều hành quân qua đây
 Mới quen nhau mấy bữa
Mà tình đã trao tay
  

  
Dừng quân lính ghé qua làng
Nhà em quân đóng gặp chàng mới thương
Đời anh lính chiến muôn phương
Đời em lầm lỡ tình  vương hận lòng !
   

Không Quân người lính hào hoa
Người con nước Việt tài ba oai hùng
 Thần phong cánh sắt vẫy vùng
 Không gian lướt gió  khắp vùng quê hương ! 


 Một đoàn quân  chiều nay vừa dừng bước
Chợt nhớ đến anh buổi ấy lên đường
Người lính trẻ dệt quá nhiều mơ ước
Đem thanh bình  trên khắp nẻo quê hương! 



Mai anh đi khi mô mình gặp lại
Chưa hẹn hò mà đã vội chia tay
Em có nghe ngoài kia sông núi gọi
Đời chinh nhân năm tháng vẫn miệt mài...


Đồng Long phất phới  mầu cờ
Anh hùng An Lộc chưa mờ sử sanh
Đồi Gió đã mang tên anh
Bình Long chứng tích rạnh danh người hùng!



Cánh quân vừa rút đi rồi
Nhìn nhau chẳng nói  được lời chia tay
Hoa dù bỗng vướng trời mây
Một lần gặp gỡ thương hoài nghìn năm !


Người đi bỏ lại nơi này
Khung trời kỷ niệm đôi ngày quen nhau
Trên xe anh vẩy  tay chào
Đoàn xe dần khuất nghẹn ngào tình xa..



Lệnh ra tử thủ Đông Hà
 Thuỷ Quân Lục Chiến Cộng Hoà liều thân
Hứng nghìn đạn pháo Cộng Quân
Chiến xa bốn hướng tiến gần mục tiêu



Áo dù bụi bám đường xa
Chợt thương người lính Cộng Hoà chiều nay
Ngại ngùng chưa dám cầm tay
Say người trai ấy  hay say  cung đàn !



Những thiên thần mũ đỏ
Súng trận với ba lô
Đỡ lòng chỉ có lương khô
Bình Long, An Lộc là mồ chôn thây !





Xin nghiêng mình ngưỡng mộ
Anh lính thuỷ tài ba
Người anh hùng biển cả 
Anh người lính Cộng Hoà



Những người trai thời chiến
Vì tổ quốc quê hương
 Hành  trang mai sáng lên đường
Giã từ phố thị đừng buồn   nghe em !  
  


    Anh người trai bất khuất
Người anh hùng vô danh
Hiến mình cho Tổ Quốc
  Sống một đời  liệt oanh !



 Cổ thành phất phới cờ bay
Anh vừa chiếm lại trên tay Cộng thù



Anh người trai lính chiến
Em cô gái hậu phương
Làm trai cơn nguy biến
Thân xác gửi sa trường !



  Anh vừa cởi áo thư sinh
 Bên anh  là súng người tình là em



Cổ thành cờ phất phới
Vừa chiếm lại đêm qua
 Hậu phương em vẫn đợi
Người trai lính Cộng Hoà !

  

Những cánh dù căng gió
   Không gian vương khói mù
 Những thiên thần mủ đỏ
 Tay súng diệt  Cộng thù ! 

  


Tôi đã lỡ yêu rồi người lính trẻ
 Lòng thương thương mầu áo cánh hoa dù
Anh đi rồi đời tôi sầu đơn lẻ
Anh say sưa chiến đấu diệt quân thù !



Anh người trai lính chiến
Gian khổ giữa sa trường
  Địa đầu anh trấn thủ
   Heo hút giữa biên cương




Hai tháng dài chiến đấu
Tử chiến với Cộng thù
Dưới lằn tên mũi đạn
 Nghe tiếng pháo buồn ru !


Những cánh dù căng gió
 Rơi xuống cạnh núi đồi
  Trên chòm cây ngọn cỏ 
Hoa dù sao chơi vơi ... 
     


 Rền trời tiếng pháo phòng không
Carrol giặc chiếm Ba Lòng rút binh
  


Thần phong đôi cánh sắt
 Lướt vun vút trong mây
Anh bay về phía Bắc
 Quê hương lắm đoạ đày...


Trên Đồi Gió mang tên Quốc Tuấn
Lính truyền tin anh dũng can cường
Chết oai hùng với số tuổi hai mươi ba
Anh nằm lại chiến trường đổ nát hôm qua 



Vết thương anh chữa cho người
Nhưng không vá được cuộc đời đau thương
Anh đi vá lại quê hương
Nhưng không vá được chuyện buồn đời em !


Anh Nhảy Dù, Cọp Biển
Biệt Động Quân kiêu hùng
Cùng Cộng quân tử chiến
Đi diệt kẻ thù chung!



Anh phong sương đời lính
Áo trận bước quân hành
Tương lai thì chưa tính
 Đã lỡ làm chiến binh !


Sau những ngày chiến đấu
Mừng vui dưới bóng cờ
Giữa quê hương yêu dấu  
Tìm lại thời mộng mơ !


Anh chiến đấu bên từng góc phố
 Những  bức tường loang lổ đạn bom
Quê hương tôi người dân thống khổ 
Mà súng thù cày nát xóm thôn !




Trên con đường quê hương
Xa tấp cuối con đường
Là súng thù đạn pháo
Nơi tử chiến sa trường !






 Cánh dù vừa mở lên cao
 Súng thù dưới đó xôn xao đón mời

  

Vai ba lô tay súng
Anh đi giữ quê hương
Con đường quê khô cứng
 Vẳng tiếng súng sa trường !



Khói bom che lấp người thương
Che phương trời cũ nẻo đường chiến  chinh
Em về qua lối sông Dinh
Khói mù che lấp bóng hình người xưa 



Trên không đôi cánh sắt
Tung cánh lướt mây ngàn
Giữa không gian vô tận
Người anh hùng không gian !


Vài vết máu đã khô trên áo lính
Cả một tuần súng trận chẳng rời tay
Trộm nhìn anh lòng bỗng yêu thầm kín
Tình  đơn sơ chan chứa bát cơm đầy !



Thương thương áo lính nhà binh
Quen nhau giữa lúc chiến chinh chưa  tàn
Xa anh em bỏ cây đàn
Bỏ bài hát cũ tình sang ngang rồi!




Người chiến binh anh dũng
Quen gió núi mưa rừng
 Từng đêm bom nổ không ngừng
Nghe tràng mưa pháo tưởng chừng đêm xuân ! 
   



Ánh hoả châu lung linh trong đêm tối
Như hồn anh lơ lửng giữa không trung
Trong tiếng pháo cánh dù trên đồi máu
Chợt vỡ tan rung động cả núi rừng !



Tình đồng đội,  tình chiến binh
Cũng vì tổ quốc hy sinh quên mình



Những người hùng Bộ Binh
Anh Biệt Kích, lính Dù
Biệt Động Quân anh dũng
Quyết bảo vệ quân khu ! 



Lênh đênh sóng nước hải hồ
Cuộc đời lính thuỷ bao giờ dừng chân
Qua trường huấn luyện Hải Quân
Con tầu ghé bến một lần rồi đi...



Trong một lần hải chiến
Anh nằm lại Hoàng Sa
Nhật Tảo chìm  đáy nước
Bi tráng khúc hùng ca !

Anh theo gương Quốc Tuấn
Trần Bình Trọng hào hùng
 Thiên hùng ca bất tử
Trận hải chiến lẫy lừng!


Những người trai ưu tú
  Thao dượt chốn quân trường 
Mai này cánh gió muôn phương
Anh đi trả nợ máu xương cho đời !
    



Tiếng đạn hú vang rền thay tiếng thét
Cùng xung phong liều chết chẳng quy hàng
Những vết thương máu thắm qua áo lính
Đã thâm đen khô cứng lại vội vàng !



Tiếng reo vui hô vang mừng chiến thắng
 Trên chiến xa phất phới lá  cờ vàng
 Áo trận phong sương  những ngày mưa nắng
 Quê hương mình mai mốt sẽ bình an 



Thôi anh đi ngày về không dám hẹn
Chiến trường xa vang hát khúc quân hành
Nếu một mai cuộc tình mình không vẹn
  Em vẫn chờ mãi  mãi nhớ về anh



Nguyễn Đình Bảo, Charlie anh nằm lại
Giữa núi rừng chiến trận của Tây Nguyên
Đồi  núi thẳm tắm mình trong bão lửa
Bom đạn rợp trời đất lệch trời nghiêng !




Trong vòng đai phòng thủ
không có một chiến xa
Chợt thương người lính Cộng Hoà
Lộc Ninh máu nhuộm trường sa chôn mình 



Những cánh dù căng gió
Giữa khung trời quê hương
Một mai xác gửi sa trường
Cũng vì tổ quốc đừng buồn nghe em !
    


Rền trời đạn pháo phòng không
Carrol giặc chiếm Ba Lòng  rút binh
Hải  Lăng, Ái Tử điêu linh
Xác người đen xạm giầy đinh rã rời...



Ba lô tay súng sẳn sàng
Đoàn quân tập  họp ngàn ngàn chiến binh



Những người hùng Biệt Kích
Tử thủ giữ ngọn đồi
Dưới  kia vang bóng địch
  Đồi Gió đẳm máu tươi!



Lính mũ xanh Cọp Biển
Anh mơ ước những gì
 Làm  trai  trong thời chiến
  Buồn vui  áo chinh y !



  Đây giòng sông Thạch  Hản
Kia Cửa Việt, Đông Hà
   Trị Thiên nằm chờ sáng
Anh  nằm xuống chiều qua 




Dưới hào tay ôm súng
Nhìn biển cả mênh mông
Nghe như trong tiếng sóng
Tiếng vọng từ hư không... 



Trên xe anh vẫy tay chào
Đoàn xe dần khuất nghẹn ngào tình xa 
     Em ơi nợ nước tình nhà
Làm trai thời chiến khó mà vẹn đôi !
   


Tôi cũng có người anh chết trận
Thân nam chi chưa thoả chí tang bồng
Anh về đất khi đời đầy sức sống
Còn thơ ngây goá phụ để tang chồng ! 




Anh người lính pháo binh
 Vẫn chưa có gia đình
 Từng đêm  anh cứ rót  
 Đất mẹ còn điêu linh !


Những người hùng bất tử
Người lính chiến  can cường 
Những tháng dài tử thủ
 Buồn vui nơi chiến trường !




Đoàn quân vừa dừng bước
 Người mũ đỏ lính dù
Anh đi sau tôi trước
Rừng núi ẩn bóng thù !



Trên ruộng đồng lầy lội
Xa xa thả khói mù
 Mái tranh mờ trong khói
 Anh tiến bước tìm thù !


Chiều nay ghé lại Lộc Ninh
Chiều mai  Cam Lộ, Diên Bình,  Lai Khê



Anh người lính chiến tôi thương
Ba lô, áo trận  chiến trường gian lao
 Một mai nếu lỡ xa nhau
Tình anh tôi vẫn khắc vào trong tim !


 Người chiến binh Cọp Biển
Quái Điểu cùng Trâu Điên
Cổ thành anh tái chiếm
Quảng Trị được bình yên ! 



Tiếng động cơ xôn  xao rừng núi thẳm
 Cỏ rạp mình làn gió  bụi mù bay
  Trong vội vã chiều hành quân qua đó 
 Anh chẳng về đành  lỡ hẹn chiều nay !  


Đời chiến binh không nài gian khổ
Chút lương khô thắm thiết bao tình
 Tình đồng đội và tình chiến hữu
 Với thâm tình  huynh  đệ chi binh ! 


Không Quân người lính hào hoa
Thần phong cánh  sắt lướt xa dặm ngàn



Anh gian nan đời lính
Quanh năm sống xa nhà
Người yêu là tay súng
    Năm tháng chiến trường xa 

 Cánh dù anh đã sẳn sàng
Thời gian chờ  đợi lại càng nôn nao


  Ưu tư trong ánh mắt
Anh đang nghĩ những gì 
 Bụi đường vướng  áo chinh y
 Mà từng bước nhảy lần đi không về !




Từng cánh dù không mở
Một quê hương điêu tàn
Thế kỷ đau đã mở
Một triệu người lang thang...


Hôm qua ngoài chiến tuyến
Chiều nay ghé  Tam Kỳ
Đạn bom anh vẫn cứ đi 
Bốn vùng chiến thuật chiến y bạc mầu !


Rền trời từng đạn pháo
Nghe tầm đạn bay qua
Tiến lên từng chiếc chiến xa
Anh là chiến sĩ Cộng Hoà Việt Nam



Vai ba lô tay súng
 Áo chiến vướng bụi đường
Phía  trước là bãi chiến  
Giày saul  khua động buồn !


Anh đã vào quân ngủ
Lính Không Quân can  cường
Mai này tung cánh bốn phương 
Rạng ngời tên tuổi theo gương người hùng


Trên không trung lơ lững
 Hé mở cánh hoa dù
Từng cánh bay trong gió 
Dưới kia lắm đạn thù !




Từng chuyến,  từng chuyến bay
 Đêm  xanh xao hao gầy
  Phi công đâu chẳng thấy
Lạc mất  giữa trời mây!

  


Tương lai đầy triển vọng
Người phi công tài ba
Thần phong đôi cánh sắt
 Bay vút giữa ngân hà!  




Những phi đoàn thiện chiến
Trong những chuyến  bay đêm
 Những phi công điêu luyện
Đã làm nên tuổi tên !






Tống Lê Chân, Dầu Tiếng
Vĩnh  Tân, Nguyễn  Minh Hoàng
 Hoàng Trọng Hoài thiện chiến
Tường Vân lướt mây ngàn !



Những phi công tươi trẻ
Xuất ngoại đã thành tài
 Những nhân tài đất nước
Những anh hùng tương lai !
  


Sau những lần tải thương
Anh nằm lại chiến trường
Trong mùa hè đỏ lửa
  Đất lạ gửi tàn xương ! 


Anh Thuỷ Quân Lục  Chiến
Tái chiếm lại  Cổ Thành
  Anh người lính chiến mũ xanh
Bảy hai Quảng Trị vinh danh người hùng



 Tuyến đầu anh đã bị thương
  Mà chừng tiếng súng còn đương vang rền



 Đạn trên vai, tay súng
 Nhìn theo hướng đợi chờ
Phố phường khói súng mịt mờ
 Cửa nhà tan tác  trẻ thơ tội tình !





 Làm  trai trong thời chiến 
Tay súng giữ quê hương
 Nhớ về  em gái hậu phương
   Mà lòng tôi đã trót  thương hôm nào!  
     

Trên bốn vùng chiến thuật
 Anh đi khắp  mọi miền
Mai  Bồng Sơn, An Lão
Mốt Tam Kỳ,  Trị Thiên...   




  Khu trục cơ xuống thấp
Rừng núi lắm  sương mù
Từng đêm tiếng pháo buồn ru
Nghe chừng đâu đó súng thù còn vang !



Những thiên thần mũ đỏ
Bốn phương vốn là nhà
  Bình Long anh ghé chiều qua 
Chiều nay Thượng Đức, Đông Hà chiều mai !





Người lính dù mũ đỏ   
 Chờ đợi phút lên đường
 Vì tổ quốc vì quê hương
Không nài gian khổ chiến trường xông pha...



Những người hùng không gian
Cánh sắt lướt mây ngàn
Từng chuyến  bay hao hụt
  Giữa quê nhà lầm than !  




Những anh hùng mũ đỏ 
 Chinh chiến vẫn miệt mài 
 Huy chương trên áo anh cài
Máu xương anh đã trãi dài quê hương!



Anh người trai lính chiến
Khí phách và hiên ngang
Ngoài kia quận giặc còn đang...
 giết dân, đốt phá xóm làng thân yêu
    


Bên góc tường đổ nát
Anh tay súng lặng im
Ngoài kia cảnh vật im lìm
Nghe từng hơi thở nhịp tim bồi hồi  


An Lộc thành biển máu
Bình Long núi bằng xương
hai tháng dài tử thủ
Xác phơi ngập chiến trường !



 Trận Hạ Lào chiến binh không trở lại
Nguyễn văn Đương không tìm thấy hình hài
Tấm poncho anh che mưa che gió
Bỗng biến thành tấm da ngựa bọc thây !



Chiều qua chiến đấu bên nhau
Chiều nay bạn đã đi vào thiên thu
  





Anh người lính chiến tôi yêu
Núi rừng gió lạnh  quá nhiều  gian lao
Hẹn em kỳ phép lần sau
 Chờ anh em nhé mình trao duyên lành !   







Giờ hành quân đã điểm
Từng toán đã sẳn sàng
Làm trai cơn nguy biến 
 Không ngại những gian nan
















Người pháo binh mũ đỏ
Từng đêm pháo ru dài
  Ngoài kia bom nổ đạn bay
 Từng đêm thức trắng, từng ngày gian lao 











Quốc kỳ phất phới tung bay
Thuỷ Quân Lục Chiến phía tây Cổ Thành
Toàn dân ghi nhớ tên anh
Bảy hai Quảng Trị vang danh muôn đời !



*******







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét